JOHN YÊU DẤU - Trang 80

“Ồ, bây giờ chúng ta chuyển sang thực chất của vấn đề đây, phải

không?”

“Tôi chỉ hỏi thôi mà.”
“Anh nghĩ sao?”
“Tôi nghĩ,” tôi nói, cố tìm từ để diễn tả, “tôi không biết nữa.”
Cô cười lớn. “Vậy thì... cứ để câu hỏi ấy ở đó. Một chút bí ẩn sẽ tốt

cho tâm hồn. Hơn nữa, tôi sẵn sàng cá rằng anh có thể tự tìm hiểu lấy.”

Người phục vụ đến với một thố tôm và hai cái chén nhựa đựng xốt

cocktail, đặt chúng lên bàn, và rót thêm trà cho chúng tôi với vẻ
chuyên nghiệp của người đã từng làm việc này lâu năm rồi. Cô ta quay
gót mà không thèm hỏi xem liệu chúng tôi có cần thêm gì không.

“Quán này là một truyền thuyết về lòng hiếu khách.”
“Chẳng qua cô ấy bận thôi mà,” Savannah nói, rồi với tay lấy tôm.

“Hơn nữa, tôi nghĩ cô ấy biết anh đang tra tấn tôi và muốn nộp tôi cho
tòa án dị giáo.”

Cô đập dập con tôm và bóc vỏ, chấm vào nước xốt rồi cắn một

miếng. Tôi thò tay vào thố và nhặt vài con vào đĩa.

“Anh còn muốn biết gì nữa không?”
“Tôi không biết. Bất cứ thứ gì. Điều tốt đẹp nhất khi học đại học là

gì?”

Cô suy nghĩ trong khi đổ đầy tôm vào đĩa của mình. “Giáo viên

giỏi,” cuối cùng cô nói. “Ở đại học, đôi khi anh có thể chọn giáo viên
cho mình miễn là theo được lịch học. Đó là điều mà tôi rất thích.
Trước khi tôi vào đại học, bố đã khuyên tôi như vậy. Ông bảo tôi chọn
lớp học dựa vào giáo viên bất cứ khi nào có thể, chứ không phải dựa
vào môn học. Ý tôi là, ông biết tôi phải chọn những môn học nhất định
để có bằng, nhưng ông quan niệm giáo viên giỏi là vô giá. Họ truyền
cảm hứng cho anh, họ mang niềm vui đến cho anh, và cuối cùng thì
anh sẽ lĩnh hội được hàng tấn kiến thức ngay cả khi anh không nhận
ra.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.