JULIA YÊU DẤU - Trang 172

Julia ngẩng nhìn anh, đoán là anh đang nhiếc móc cô vì nỗi đau tột cùng

của mình, và cô không biết đáp lại thế nào. Cô biết anh cần nói chuyện, cần
giải thoát cơn đau như một vết thương mưng mủ ở bên trong. Nhưng cô
không biết dùng lời nào đề chạm tới nơi anh đã chôn giấu quá lâu. Bất cứ
điều gì cô nói có thể lại biến anh thành con quái vật điên cuồng thiếu suy
nghĩ một lần nữa.

“Mẹ kiếp, bỏ cái ánh mắt nhìn tôi như thể tôi là con vật bị thương mà

không biết kêu kia đi.” Anh đột nhiên gầm gừ khiến có giật thót. Cô nhận ra
nãy giờ ánh mắt mình cứ dán vào mặt anh, và cô vội vã cụp mắt xuống chỗ
lò sưởi. Cô có thể cảm thấy cái nhìn thù địch của anh ở một bên má. Sau
một lúc cô lại nhìn anh, buồn rầu vì bất lự

“Sebastian, dù có hiểu lầm gì giữa ngài và Chloe chăng nữa, ngài cũng

cần phải nói ra.” Cô chẳng biết phải nói như thế nào, chỉ hy vọng giọng nhẹ
nhàng của mình sẽ làm anh nguôi cơn giận.

Anh không nói năng gì một lúc lâu trong khi cô nhìn anh với đôi mắt

màu hổ phách mở to, mái tóc đen buông xõa trên chiếc áo choàng lụa trắng
mỏng. Cô nghĩ, trong ánh sáng yếu ớt của ngọn lửa sắp tàn anh trông giống
quỷ dữ hơn là thiên thần.

“Vậy cô nghĩ là tôi cần nói chuyện à?” từng lời kéo dài với giọng trầm

lạo xạo không giống bất cứ tông giọng nào cô từng nghe từ anh. Một nụ
cười khắc nghiệt nở trên miệng anh, đôi môi thanh tú nhăn nhở cong lên với
vẻ gợi dục trước khi biến mất để trở thành cái bặm khác nghiệt. “Trò
chuyện không phải cái tôi cần.” Anh cười, âm thanh khàn khàn. Hai mắt
anh long lanh với ánh nóng bỏng kỳ lạ khi chúng di chuyển trên người cô.

Julia cảm thấy tim mình đập nhanh hơn khi ánh mắt anh rà khắp cơ thể

cô, mà anh hẳn biết là để trần bên dưới lớp áo ngù mong manh. Nếu bất cứ
người đàn ông nào khác nhìn cô như thế, cô sẽ khiếp sợ. nhưng… cô không
sợ Sebastian.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.