JULIA YÊU DẤU - Trang 313

Caroline tặng cô một nụ cười thoáng chút trách móc vì sự chậm trễ của

cô, còn ánh mắt của nữ bá tước làm cô ớn lạnh. Nhưng chỉ hai giây sau một
nụ cười giả lả đã dán trên môi bà khi bà đáp lời trêu chọc của một người
bạn thân.

Hầu hết khách khứa đều quá lịch sự để lộ ra tò mò về sự ra về bất ngờ

của Julia ở vũ hội của phu nhân Jersey. Nhưng khi cô bắt tay và nói những
lời xã giao thì cô vẫn cảm thấy những cáo nhìn suy đoán lướt qua người
mình. Dù vậy, cô vẫn ngẩng cao đầu và cư xử như thể mình hoàn toàn
không biết có nhiều lý do cho sự suy đoán ấy. Cô tự chúc mừng mình đã
hoàn thành tốt công việc khi cuối cùng cũng được giải phóng khỏi dòng
người mà không bị hỏi một câu sỗ sàng nào.

Caroline, lúc chỉ còn một mình, cho cô biết rằng chỉ có phu nhân

Carruthers hỏi thẳng cái điều mà mọi người đều muốn biết, nên Caroline đã
nói cho bà ta biết những gì họ đã thống nhất, và chắc chắn nó sẽ lan ra khắp
phòng nhanh như thổi. Vì vậy chỉ cần Julia cư xử như thể chẳng có gì bất
thường thì họ sẽ qua được buổi tối một cách tương đối an toàn nếu
Sebastian không tùy hứng xuất hiện để cuỗm cô đi một lần nữa, Julia tủm
tỉm trước ý nghĩ này, thầm ước anh làm thế, và vẫn đang mỉm cười khi ngài
Rathburn bước đến chỗ cô.

“Chào buổi tối, cô Stratham. Trông cô thật xinh tươi tựa đóa hồng trong

chiếc váy này.”

“Thật ư, cám ơn ngài Rathburn. Nhưng tôi sợ là ngài đã tâng bốc quá

lời.”

“Làm gì có chuyện đó,” anh ta ga lăng đáp, đưa tay ra cho cô. “Cho phép

tôi đưa cô đến bàn ăn nhé?”

“Vâng, thưa ngài.” Julia mỉm cười, đặt tay lên cánh tay anh ta và cùng

anh ta đi tới chỗ những dãy bàn dài được kê trong phòng ăn. “Thật xấu hổ
phải thừa nhận điều này, nhưng tôi đang đói muốn chết.

“Tôi cũng thế,” anh ta nói nhỏ, nhưng căn cứ vào nơi mắt anh ta dán vào

thì rõ ràng anh ta không nói đến thức ăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.