KASHA - Trang 150

Những kẻ nhận nuôi chó mèo rồi bỏ rơi chúng khi cảm thấy phiền toái, thì
đều là lũ ngốc cả.” Anh vỗ về thằng bé rồi nói tiếp, “Bây giờ cháu đi rửa
tay đi nhé. Lát bác sẽ giúp cháu tìm. Chắc cháu đã mệt lử rồi.”

Makoto giương mắt nhìn Isaka với vẻ không phục, nhưng vẫn lếch thếch

tiến về phía bếp. Hai người lớn nhẹ cả người.

“Những nơi như trại nhốt thú lạc cũng khiến tôi phát ghê,” Isaka thú

nhận.

“Chỗ đó tàn nhẫn lắm.”

“Xin lỗi đã khiến anh phải làm việc này.”

“Không sao, không sao cả mà. Nhưng đúng là ở đó còn rất nhiều chó

thật.” Anh ta dợm bước về phía bếp, rồi ngừng lại thọc tay lần mò trong áo
khoác. “Khi hai bác cháu chuẩn bị đi thì có người gọi tới nói ảnh phóng của
cậu xong xuôi cả rồi. Tiệm ảnh nằm trên đường tới trại nhốt thú lạc, thế nên
tôi tiện rẽ vào, đỡ công cậu đi.”

Ảnh phóng? Honma gần như quên bẵng. Tấm ảnh Polaroid. Anh đã cân

nhắc không dùng nó, bởi có vẻ chẳng mấy khả quan.

“Ôi cảm ơn anh. Em hầu như chẳng nhớ chút gì về nó nữa cả.”

Isaka lấy ảnh ra khỏi túi đựng. “Theo như lời cậu thanh niên tiệm, tấm

ảnh gốc chụp hơi rung. Vậy nên càng phóng to, cậu sẽ càng khó nhận biết
các chi tiết. Việc này nằm ngoài khả năng của cậu ấy.”

Tấm ảnh được phóng ra, nhỏ hơn kích cỡ giấy viết thư một chút. Ngôi

nhà màu nâu sô cô la trông rộng và phẳng hơn, nhưng không có sự thay đổi
nào đáng kể. Đúng như lời cậu nhân viên nói, phóng to ảnh chỉ tổ làm nó
nhòe đi. Toàn bộ những gì Honma nhìn ra được chỉ là ngôi nhà, hai phụ nữ
và mấy cột đèn pha...

Đến đây anh bất thần chú ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.