KASHA - Trang 265

sau khi chị ấy bỏ đi. Lúc đó chị ấy đã nếm trải cùng cực rồi. Không hề ngạc
nhiên hay phải cân nhắc gì nữa. Mà giá thuê nhà ở Kinshicho thực là kỳ
cục.”

“Có lẽ đấy là lý do khiến cô ta bắt đầu vay tiền.”

Tomie nhìn gói thuốc lá, đếm số điếu còn lại rồi lấy một điếu ra, châm

lửa. “Chị ấy bất đầu sống nhờ thẻ tín dụng, thứ tiếp theo chị ấy được trải
nghiệm, chính là thế giới đi mượn.”

“Thế giới đi mượn?”

“Cháu cũng không biết nên gọi nó là gì nữa,” cô nói, hai tay giơ lên như

đầu hàng. “Không tiền bạc, không học vấn. Không có khả năng gì đặc biệt.
Khuôn mặt chị ấy chẳng thể khiến các nhà băng mở hầu bao của họ. Làm
việc ở chốn hạng ba. Với chị ấy, cuộc sống tốt đẹp không phải chỉ đơn giản
rũ bỏ hiện tại là xong. Nếu muốn có cuộc đời mới, chị ấy phải theo đuổi nó,
bằng một cách nào đó. Trở lại khoảng thời gian trước đây, hoặc là tiến lên
với những gì đã có, hoặc là đầu hàng. Đúng không ạ?”

Tamotsu có vẻ muốn xen vào, nhưng Honma gật đầu ra hiệu cho Tomie

tiếp tục.

“Dù vậy, những ngày đó đã là quá vãng. Trong mơ ai lại muốn làm việc.

Cũng chẳng ai muốn từ bỏ giấc mơ của mình. Với Shoko, chị ấy muốn có
tiền để mua sắm, được các công ty tín dụng săn đón. Không hạn chế, không
cật vấn. Với người khác, giấc mơ của họ cũng sẽ khác. Chú biết đấy, không
chỉ phụ nữ mới có mơ ước. Có rất nhiều người đàn ông làm việc như điên
để được vào một ngôi trường tốt, để có được công việc hoàn hảo, phải
không nào? Cũng là mơ, cũng là ảo tường, mặc dù đó đều là quyết định
đáng cân nhắc.”

Honma nhớ lại những lời Sawagi đã nói về “cơn khủng hoảng tài chính

tiêu dùng” vào quãng cuối thập niên 1980. Người ta buộc phải có ngôi nhà
trong mơ của họ, cho dù điều đó đồng nghĩa với việc đem linh hồn mình đi
gán nợ. Cứ như thể sở hữu một mảnh đất là có ngay hạnh phúc vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.