KASHA - Trang 27

ta đã thoát khỏi các khoản nợ nần. Hay vẫn có những khoản nợ còn nguyên
nhỉ, bất chấp tình trạng phá sản đó?

Trên hết là, Honma chẳng mảy may xúc động trước lời cầu xin của Jun.

Sao cậu ta không đến dự đám tang của Chizuko, thậm chí không một lần
gửi điện tín hoặc gọi một cuộc điện thoại phân ưu trong suốt ba năm qua?
Có lẽ cậu ta quá bận rộn. Thế mà khi có chuyện lại chạy tới nhờ anh giúp,
bất chấp cả trận bão tuyết. Cậu ta nghĩ mình là ai chứ?

Vẻ lặng im của Honma khiến Jun chột dạ, bởi khi nói những lời tiếp

theo, giọng cậu ta đã tăng thêm phần cung kính. “Chú Shunsuke, chân chú
thế nào rồi ạ? Chú không phải vận nhiều sức lực khi đứng dậy hay đi lại
chứ?”

“Không hề,” anh đáp, gần như xẵng giọng.

Jun cúi đầu tỏ vẻ ngại ngùng. “Mẹ cháu nói chú bị bắn...”

“Ừm, đúng thế.”

Vụ tai nạn đó không được đưa lên báo. Chỉ là một tay trộm vặt đột nhập

vào những tiệm cà phê đêm hay các cửa hàng ăn nho nhỏ. Những tên trộm
kiểu này thường phóng dao và trên thực tế không làm ai bị thương cả.
Nhưng tên kẻ trộm hôm ấy lại mang theo cây súng lục rẻ tiền đã được tân
trang, giấu dưới áo, hắn coi đó là bùa may thì đúng hơn, ít ra là cho đến khi
hai cảnh sát viên xuất hiện, đuổi bắt hắn, và hắn chĩa súng vào một trong
hai người. Hắn không định bắn, về sau hắn khai vậy, chỉ sơ ý kéo cò. Trên
thực tế, hắn đã giật mình khi khẩu súng nhả đạn, hắn không cố ý bóp cò lần
hai. Chẳng có gì giật gân cả. Thậm chí Honma, người nhận viên đạn lạc
đầu tiên ở đầu gối, lúc ấy cũng chẳng suy nghĩ mấy (về sau anh thấy nực
cười vì tay trộm mang súng ngớ ngẩn đó đã bắn viên đạn thứ hai trúng vào
chính tay hắn). Mãi về sau, khi phải bó bột bên chân bị bắn, anh mới bắt
đầu tự hỏi liệu vết thương này có ảnh hưởng suốt đời hay không. Giờ anh
đã biết đủ để cảm thấy hối tiếc về toàn bộ câu chuyện, nhất là sau khi trải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.