KASHA - Trang 331

buồn riêng. Nhưng không phải. Có điều gì đó khuấy động cậu ta từ bên
trong; vì cậu ta rũ xuống, đầu thì hết nghiêng bên này đến nghiêng bên kia.

“Sao vậy?”

“Cháu không biết, cổ cháu cứ đau đau.” Cậu ta phủi bụi bám trên quần.

“Vừa rồi đào hố rồi cằm cây thánh giá, cháu chợt nhớ lại những chuyện đã
xảy ra từ lâu lắm rồi.”

“Khi còn nhỏ, cháu cũng bị mất một con vật cưng à?”

Tamotsu lắc đầu. “Không, không phải vậy đâu ạ. Thực sự bố cháu ghét

các loài động vật. Cháu đã khóc cạn nước mắt mà ông vẫn không đồng ý
cho nuôi lấy một con.” Cậu ta lẩm nhẩm. “Cháu phải hỏi Ikumi về việc này
mới được. Cô ấy hiểu cháu hơn bất kỳ ai khác, thậm chí còn hơn mức cháu
hiểu về bản thân.”

“Cô ấy là một người vợ tốt.”

“Phải nói là quá tốt ấy ạ. Cháu chỉ mới nghĩ tới việc vượt quá giới hạn,

cô ấy đã biết rồi.”

Tối hôm đó, trong khi Honma xem lại các bản ghi chép của mình,

Tamotsu gọi về cho Ikumi. Honma động viên cậu ta gọi điện về nhà hằng
ngày. Đều đặn như kim đồng hồ, thường những lời đầu tiên cậu ta nói luôn
luôn là, “Taro khỏe không? Bé con khỏe không?”

Nhưng hôm nay, câu chào “A lô, anh đây?” của cậu ta dường như bị gạt

phắt, bởi vì những lời tiếp theo cậu ta nói là: “Ý em là sao khi nói ‘Ai vậy?’
hả?”

Honma cười thầm. Đã đến lúc Tamotsu quay về Utsunomiya, cho dù

cuộc điều tra đã hoàn tất hay chưa. Tất nhiên vụ việc này gắn liền với cuộc
đời cậu ta, nhưng ai ai cũng thấy cậu ta thuộc về chốn đó, nơi có vợ có con.

“Đừng có mà nói như thế!” Tamotsu vùng vằng. “Tất nhiên là anh chứ là

ai. Anh đang lo lắng chuyện... Em biết anh... Sao em lại nói như thế nhỉ?”
Tamotsu bật dậy khỏi ghế, người hơi lảo đảo. “Đừng có ngốc như vậy chứ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.