KASHA - Trang 332

Anh không muốn nghe đâu!” Cậu ta hét lên trong điện thoại. “Thôi nào,
cho anh nghĩ tí đã. Anh gọi cho em vì có chuyện muốn hỏi em. Em vẫn
đang ngồi đấy chứ?”

Thật may cuộc nói chuyện của họ đã trở nên bình ổn khi Tamotsu kể lại

sự việc trong ngày. “Vấn đề là hình như anh nhớ lại chuyện cũ trước đây,
anh dùng xẻng đào đất, làm mộ cho con vật yêu quý của mình. Nhưng em
biết bố là người thế nào rồi đấy. Bố không bao giờ cho anh nuôi con gì
trong nhà cả. Vậy vì sao anh lại có cảm giác đó, em hiểu ý anh chứ?”

Tamotsu chăm chú lắng nghe. “Gì cơ? Hồi tiểu học hả? Hừm, sao em lại

biết hết những chuyện này? Anh kể cho em hả? Này, anh còn đái dầm tới
tận lớp năm đấy, nhưng hình như anh cũng kể cho em rồi còn gì?”

Cuộc chuyện trò của bọn họ có vẻ sẽ chẳng dẫn tới đâu cả. Honma đã

quay người đi khi Tamotsu bất thần đập thình thình lên mặt bàn rồi reo lên,
“Đúng rồi! Giờ thì anh nhớ ra rồi? Shoko ở cùng chỗ với anh!”

Honma nhìn cậu ta.

Tamotsu gật đầu đầy phấn khích. “Đúng, vì thế anh mới có cảm giác

này...” Nhờ nói chuyện với vợ, trí nhớ của cậu ta được khơi dậy. “Ikumi,
em tài thật đấy! Anh là người may mắn lắm lắm,” cậu ta thốt lên. Tamotsu
gác máy rồi trở lại bàn cùng những người khác.

“Thời còn học tiểu học, Shoko và cháu cùng tham gia một chương trình

bảo vệ động vật,” cậu ta nói, giọng đuổi nhịp thở. “Bọn cháu chăm sóc một
con vẹt xanh bay lạc vào lớp của cả hai.” Khi con chim chết, nó được chôn
ở một góc sân trường.

“Ồ, hóa ra là vậy,” Honma tặc lưỡi.

“Nhưng chú nghe này,” Tamotsu nói đầy phấn khích, người nhoi ra phía

trước. “Nói chuyện với Ikumi, cháu nhớ lại một vài điều.”

Honma hơi bất ngờ trước vẻ háo hức của cậu ta. “Là điều gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.