KẺ BÁO THÙ - Trang 180

PHẦN VII

NHỮNG ĐÔI GIÀY TRÊN DÂY

Elmer chạy trên quáng quàng trên phố Grønlandsleiret, vội vàng chào hỏi và
mỉm cười với khách hàng và nhân viên trong những cửa hiệu bên cạnh. Ông
ta đang bực bội với chính mình. Ông ta lại bị hết tiền lẻ và buộc lòng phải
treo biển SẼ SỚM QUAY LẠI lên cửa trong lúc chạy vội tới ngân hàng.

Ông ta kéo cánh cửa, bước vào ngân hàng, ngân nga câu cửa miệng, ‘Xin

chào’ và hối hả chạy tới lấy phiếu. Không ai đáp lại, nhưng bây giờ ông ta đã
quen với chuyện đó - chỉ những người Na Uy da trắng làm việc ở đây. Có
một người đàn ông hình như đang sửa cây ATM và ông ta chỉ thấy có mấy
người khách đứng gần cửa sổ nhìn ra ngoài phố. Ngân hàng yên tĩnh đến
khác thường. Có gì đó đang xảy ra mà ông chưa biết ư?

“Hai mươi,” một giọng phụ nữ vang lên. Elmer nhìn số trên phiếu của

mình. Tận 51, nhưng vì tất cả các vị trí đều đã bị bỏ qua nên ông ta đi tới chỗ
cái quầy giao dịch nơi giọng nói đó phát ra.

“Chào Catherine, tình yêu của tôi,” ông ta nói, tò mò ngó qua ô cửa sổ.

“Làm ơn cho năm tệp năm krone và một krone.”

“Hai mươi mốt.”
Ông ta nhìn Catherine Schøyen vẻ ngạc nhiên và chỉ lúc đó mới nhận thấy

có một người đàn ông đang đứng cạnh cô ta. Thoạt nhìn, ông ta tưởng đó là
một gã da đen, rồi sau đó mới thấy đó là một gã đàn ông đội mũ trùm đầu
màu đen. Họng súng AG3 của hắn rời khỏi Catherine và dừng lại ở Elmer.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.