KẺ BÁO THÙ - Trang 24

và liền sau đó, cái đầu video nuốt lấy nó với một tiếng ro ro.

“Hai sợi lông,” cô nói. “Trong găng tay trái. Trên đốt ngón. Và cái bãi rác

nằm ở Karihaugen chứ không phải Alnabru. Còn chi tiết bốn năm tù thì
đúng.”

Harry sửng sốt nhìn cô gái. “Chẳng phải vụ này xảy ra trước khi cô vào

trường sao?”

Cô nhún vai, bấm nút PLAY trên điều khiển từ xa. “Vấn đề chỉ là đọc báo

cáo thôi mà.”

“Ừm,” Harry đáp và ngắm kỹ khuôn mặt nhìn nghiêng của cô. Rồi anh

ngồi xuống ghế cho thoải mái. “Để xem gã này có để lại vài cái lông trên đốt
ngón tay không.”

Cái đầu video rên rỉ và Beate tắt đèn đi. Trong vài phút sau đó, trong khi

màn hình xanh lúc khởi động chiếu sáng cho họ thì một cuốn phim khác lại
đang chạy trong đầu Harry. Nó chỉ diễn ra vài giây ngắn ngủi, một cảnh
tượng tắm trong ánh đèn xanh nhấp nháy ở khu bờ sông, một câu lạc bộ ở
Aker Brygge đã từ lâu không còn hoạt động. Anh không biết tên cô, người
đàn bà với cặp mắt nâu biết đang cố hét lên điều gì đó với anh trên nền nhạc.
Một bản nhạc rock cuồng loạn cuối thập niên bảy mươi. Green on Red, do
nhóm Jason and Schorchers hát. Anh đổ rượu Jim Beam vào ly Coca của
mình và chẳng thèm biết tên cô gái đó nữa. Nhưng đêm hôm sau thì anh biết.
Khi họ nằm trên chiếc giường được trang trí bằng một hình chạm trổ trên mũi
tàu, một con ngựa không đầu, đã vứt hết những dây nhợ trói buộc và khởi
hành chuyến vượt biển đầu tiên. Harry lại cảm thấy luồng hơi ấm giống tối
hôm trước khi nghe thấy giọng cô trên điện thoại.

Rồi cuốn phim thật thế chỗ.
Ông lão bắt đầu chuyến đi vất vả qua sàn nhà về phía quầy cứ cách năm

giây lại được quay từ một cái máy quay khác.

“Thorkildsen ở TV2,” Beate nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.