KẺ BÁO THÙ - Trang 357

máy tính bèn đi vào phòng ngủ. Khi anh tới để nhấn nút tắt nguồn thì anh
nhìn thấy nó. Tim anh đập chậm lại và máu trong mạch dồn lại. Anh vừa
nhận được email. Đương nhiên là anh vẫn có thể tắt máy. Lẽ ra anh nên làm
vậy, có gì gấp đâu. Có thể là bất kỳ người nào gửi. Chỉ có một người là không
thể. Lúc này sao mà Harry thấy muốn mình đã trên đường tới quán Schrøder
thế không biết. Lững thững trên phố Dovregata, thắc mắc về những đôi giày
đang lơ lửng giữa trời và đất, thích thú nhớ lại những hình ảnh trong giấc mơ
về Rakel. Những việc kiểu như vậy. Nhưng đã quá muộn rồi; những ngón tay
của anh lại tự hoạt động. Những bộ phận bên trong của chiếc máy tính kêu ro
ro. Rồi cái email hiện ra. Lần này khá dài.

Chào Harry,
Sao mặt mày lại dài ra thế kia? Chắc mày nghĩ mày sẽ không nhận được

thư của tao nữa chứ gì. Cuộc đời còn nhiều bất ngờ lắm, Harry ạ. Một điều
mà trước lúc mày đọc thư này Arne Albu hẳn đã phát hiện ra. Tao và mày,
chúng ta đã làm cho cuộc sống của hắn điêu đứng, phải không? Nếu tao
không nhầm thì vợ hắn đã bỏ hắn và giữ lấy mấy đứa con. Ác quá, nhỉ?
Cướp đi gia đình của một gã đàn ông, nhất là khi mày biết đó là điều quan
trọng nhất trong cuộc đời một con người. Nhưng hắn tự làm thì phải tự chịu
thôi. Tội không chung thủy có bị trừng phạt bao nhiêu cũng không đủ, mày
có đồng ý với tao không, Harry? Dù sao thì món nợ máu nho nhỏ của tao
cũng dừng ở đây.

Nhưng vì mày đã bị lôi vào chuyện này dù là thành phần vô tội, nên có lẽ

tao nợ mày một lời giải thích. Lời giải thích khá đơn giản. Tao yêu Anna.
Tao thật lòng yêu nàng. Con người nàng và những gì nàng mang đến cho
tao.

Không may là nàng lại không yêu cái mà tao mang tới cho nàng. Cái chữ

H

*

to đùng. Cái Giấc ngủ mê man đó. Mày có biết nàng có sẵn máu nghiện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.