KẺ BÁO THÙ - Trang 431

chúng ở nhà có thể bị xem là bệnh hoạn. Ngoài ra: một cuốn tạp chí khiêu
dâm, một cái đĩa Bonnie Tyler và một cuốn sách của Linn Ullmann.

Harry nhìn cái đèn đỏ nhấp nháy trên máy trả lời tự động một lúc lâu mới

bấm. Giọng quen thuộc của thằng bé tràn ngập căn phòng đã trở nên lạ lẫm.
“Chào chú, là mẹ con cháu đây. Hôm nay tòa quyết định. Mẹ cháu đang khóc,
vì vậy mẹ cháu bảo cháu nói…”

Harry chuẩn bị tinh thần và hít một hơi. “Ngày mai mẹ con cháu sẽ rời

khỏi đây.”

Harry nín thở. Anh có nghe chính xác không? Mẹ con cháu sẽ rời khỏi đây

ư?

“Mẹ con cháu đã thắng. Chú phải nhìn thấy mặt họ lúc đó. Mẹ bảo ai cũng

nghĩ mẹ con cháu sẽ thua. Mẹ, mẹ có muốn… không, mẹ cháu cứ khóc thôi.
Giờ thì hai mẹ con cháu đi ra quán McDonald ăn mừng đây. Mẹ cháu hỏi là
chú có ra đón mẹ con cháu được không? Chào chú.”

Anh nghe thấy tiếng thở của Oleg phả vào điện thoại và ai đó hỉ mũi rồi

bật cười ở hậu cảnh. Giọng Oleg lại cất lên, lần này nhỏ hơn: “Cháu sẽ thích
lắm nếu chú đi đón, Harry ạ.”

Harry ngồi phịch xuống chiếc ghế. Một cục nghẹn lớn dần lên trong họng

anh và những giọt nước mắt tuôn rơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.