KẺ BÁO THÙ - Trang 429

ư?”

Harry chờ đợi. Nhưng không nghe thấy thêm câu nào.
“Người có đạo đức là người chấp nhận những hậu quả do chính đạo đức

của bản thân gây nên,” anh dịu dàng nói. “Chứ không phải của người khác.”

“Vậy nếu như tôi đeo cái này vào?” Beate nói gay gắt, mở cái ngăn kéo

trước mặt cô rồi lôi một bao súng ngắn khoác vai ra. “Nếu tôi khóa cửa một
phòng thăm tù nào đó lại, chỉ còn tôi và Raskol trong đó rồi sau đó bảo rằng
hắn tấn công tôi nên tôi đã bắn hắn để tự vệ? Để trả thù cho cha tôi theo cái
cách mà anh xử lý lũ sâu bọ. Như vậy anh thấy đã đủ đạo đức chưa?” Cô đập
mạnh bao súng lên bàn.

Harry ngả người vào ghế và nhắm mắt cho đến lúc anh nghe thấy hơi thở

dồn dập của cô dịu lại. “Câu hỏi là, theo cô đủ đạo đức là thế nào, Beate ạ.
Tôi không biết tại sao cô lại để súng bên người, và tôi không có ý định ngăn
cản cô làm bất cứ việc gì mà cô muốn.”

Anh đứng dậy. “Hãy làm cho cha cô tự hào, Beate ạ.”
Khi anh nắm lấy tay cầm ở cửa thì nghe thấy tiếng Beate nức nở. Anh

quay lại.

“Anh không hiểu!” cô nức nở. “Tôi đã nghĩ là mình có thể tôi đã nghĩ đó

là một kiểu… nợ phải đòi.”

Harry vẫn đứng im. Rồi anh đẩy một cái ghế lại gần cô và ngồi xuống, đặt

một bàn tay lên má cô. Những giọt nước mắt của cô nóng hổi và lăn qua bàn
tay thô ráp của anh trong lúc cô nói. “Anh gia nhập lực lượng cảnh sát là vì
anh muốn thiết lập trật tự sự cân bằng cho mọi chuyện, phải không? Sự đền
tội, công lý và những thứ đại loại thế. Rồi một ngày, anh có cơ hội mà anh
vẫn hằng mơ ước, để trả thù. Rồi hiểu ra rốt cuộc đó không phải là điều anh
muốn.” Cô khịt mũi. “Mẹ tôi từng bảo chỉ có một điều duy nhất còn tệ hơn cả
chuyện không thỏa được lòng khao khát. Đó là không cảm thấy khao khát bất
cứ điều gì. Thù hận tựa như chút gì còn sót lại sau khi đã mất tất cả. Và rồi nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.