KẺ DỌN RÁC - Trang 133

thích viết ngược nét, cũng có người thường viết sai chính tả. Nói tóm lại chỉ
cần tìm ra thói quen viết chữ mang tính đặc trưng là có thể so sánh với nét
chữ của nghi phạm, từ đó nhận diện hung thủ.

"Có chút cảm giác lạ, nhưng chưa chắc chắn. Để tôi xem lại đã, khi

nào các cậu về bàn chi tiết sau."

Ý của anh Ngô là dường như việc giám định chữ viết có bước đột phá

mới. Nhưng điều đó không làm chúng tôi thấy hưng phấn, vì tuy giám định
nét chữ là căn cứ để phân biệt nghi phạm, nhưng nó lại không thể làm
chứng cứ để loại trừ phạm vi đối tượng. Nếu chúng tôi không thể thu nhỏ
phạm vi điều tra thì không thể kiểm tra nét chữ từng người trong một tỉnh
có số dân lên đến bảy mươi triệu người này.

Tuy hiện trường dày đặc các dấu chân máu hỗn loạn, nhưng Lâm Đào

vẫn kiên trì không từ bỏ công việc kiểm tra hiện trường. Cậu ta ngồi xổm, tỉ
mẩn quan sát từng dấu chân một, dường như cậu ta muốn tìm ra dấu chân
khác biệt với những dấu chân còn lại. Người phụ trách giám định dấu vết ở
thành phố Vân Thái là một nữ nhân viên tên là Trương Yên, cô ấy ngồi
xuống cạnh Lâm Đào và chụp từng dấu chân theo tay Lâm Đào chỉ. Trông
cô lúng túng như cô bé mới lớn. Không biết vì bị ảnh hưởng bởi vẻ ngoài
đẹp trai của Lâm Đào hay bởi mùi tử thi vẫn chưa bay hết trên người chúng
tôi. Lúc ấy chúng tôi nghĩ vậy.

Vì tử thi đã được mang đi, hiện trường trung tâm cũng đã kiểm tra kỹ

càng nên nhất thời tôi không biết mình còn ở lại đây làm gì. Tôi vào lán
ngó nghiêng trái phải.

Đột nhiên tôi thấy ở một góc chăn tại hiện trường trung tâm trong góc

tường có một chiếc mũ bảo hộ lao động. Tôi vội vàng đến gần, cầm chiếc
mũ lật đi lật lại xem xét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.