KẺ DỌN RÁC - Trang 160

camera xung quanh hiện trường nhưng tuyệt nhiên không tìm ra manh mối
nào. Vụ án không chỉ đơn thuần là sa vào tình thế bế tắc mà là hoàn toàn
mất phương hướng. Niềm tin của các cảnh sát điều tra bị dập tắt thô bạo, họ
không biết phải điều tra thế nào mới phải.

Đương nhiên mấy ngày vắt nát óc cũng chẳng thể giúp chúng tôi có

được bước đột phá về phương diện chuyên ngành kỹ thuật hình sự. Hai vụ
án này trở thành hai vụ án bỏ ngỏ, mặc dù Sở Cảnh sát tỉnh đã treo biển báo
động và liên tục thúc giục tiến độ của chuỗi án liên hoàn, nhưng đơn vị cơ
sở trực tiếp thực hiện mệnh lệnh là chúng tôi thì vẫn loay hoay như gà mắc
tóc.

Tôi cũng nhắc anh Ngô không quên lưu ý xem trong quá trình giám

định chữ viết hàng ngày có phát hiện thấy từ "đạo" không và so sánh với từ
"đạo" mà hung thủ viết. Thứ nhất là xem tỷ lệ người viết sai chữ này cao
hay không, thứ hai là muốn mò kim đáy bể và ôm cây đợi thỏ xem hung thủ
có liên quan đến các vụ án khác mà "dâng" bút tích lên cho chúng tôi kiểm
định không. Tất nhiên cách này hoàn toàn là trông chờ vào sự trùng hợp
ngẫu nhiên một cách cực đoan để phá án, tuy nhiên hai vụ án đã bế tắc đến
nước này thì chỉ còn biết trông mong vào sự tình cờ đó thôi.

Sáng thứ hai, tôi đi làm khá sớm, giở lại album ảnh ăn chơi tụ tập của

phòng mà Trần Thi Vũ chụp và lưu lại trong máy tính. Càng xem lại càng
thấy thú vị, bụng Linh Đan đã lùm lùm, Đại Bảo và chị Bảo vòng tay uống
rượu giao bôi, các cô bạn gái mới của Hàn Lượng liên tục được thay đổi...
Đột nhiên chuông điện thoại reo vang, số máy hiển thị trên màn hình điện
thoại giúp tôi biết người gọi đến là thầy. Tôi nhăn mày biết lại có việc làm
rồi.

"Giờ là bảy giờ năm mươi chín phút." Thầy nghiêm giọng, "Tôi gọi

đến xem các cậu có đi làm muộn hay không."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.