KẺ DỌN RÁC - Trang 188

Có lẽ trải qua một đêm không thu hoạch được gì trong phòng thẩm

vấn nên khuôn mặt của các cảnh sát điều tra nom ủ rũ và vô cùng mệt mỏi.

Tôi đi thẳng vào vấn đề: "Cả đêm qua tôi sắp xếp các manh mối, bây

giờ có hai luồng ý kiến chính. Luồng ý kiến thứ nhất cho rằng người quen
gõ cửa vào nhà, giết người, rồi cướp của. Luồng thứ hai là người thân gõ
cửa vào nhà, giết hại nạn nhân vì thù hận. Cả hai ý kiến này đều có một
điểm chung là hung thủ gõ cửa vào nhà. Sở dĩ như vậy là vì mọi người đều
cho rằng vào thời điểm đó, hung thủ không thể lẻn vào nhà được đúng
không?"

Mọi người đều gật đầu công nhận.

Tôi nói: "Bà Trịnh Kim Thị bị vật sắc chém vào mặt, ông Trịnh Khánh

Hoa lại tử vong vì bị vật tày đánh nhiều cú vào mặt, nhưng trên cơ thể ông
Trịnh Khánh Hoa cũng có vết thương gây ra do vật sắc. Vì sao sau khi
chém Trịnh Khánh Hoa ngã xuống, hung thủ lại thay hung khí bằng hòn đá
vốn không tiện để giết người? Vì sao hắn không dùng luôn vật sắc kia để
sát hại nạn nhân Trịnh Khánh Hoa? Chỉ tồn tại một khả năng duy nhất, đó
là vật sắc có vấn đề, oằn lưỡi hoặc lưỡi dao tuột khỏi cán gì đó. Tất nhiên
khi công cụ gây án xảy ra vấn đề thì hắn không tiện dùng vật sắc ấy để giết
người nữa, bởi vậy tôi suy đoán đầu tiên hung thủ sát hại bà Trịnh Kim Thị,
sau đó mới sát hại ông Trịnh Khánh Hoa. Khả năng lưỡi dao tuột khỏi cán
là rất lớn, bởi vì chúng tôi phán đoán ông Trịnh Khánh Hoa không hề xung
đột trực diện với hung thủ, điều đó có nghĩa là giữa họ không có vật lộn,
đánh nhau, mà chỉ có tháo chạy. Trong quá trình hung thủ đuổi theo truy
sát, có thể hắn giơ tay lên huơ dao rất nhanh nên lưỡi dao dễ tuột ra khỏi
cán. Mà trên thi thể nạn nhân, chúng tôi không hề phát hiện thấy vết chém
hình thành do lưỡi dao bị oằn."

Mọi người đều gật đầu tán đồng, trưởng phòng Triệu bấm điện thoại đi

ra khỏi phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.