KẺ DỌN RÁC - Trang 190

Tôi gật đầu xác nhận, rồi nói tiếp: "Hai ông bà cụ đều trong tình trạng

mặc quần áo ngủ chuẩn bị ngủ. Bà Trịnh Kim Thị khoác chiếc áo ngoài,
ông Trịnh Khánh Hoa đang rửa chân, mặc chiếc quần ngoài và khoác áo
ngoài. Vì sao lại xuất hiện tình trạng như vậy?"

Mọi người đều lắc đầu.

Tôi nói: "Có thể bà cụ khoác áo ngoài đi ra cửa để xác định xem có

cháy thật hay không, còn ông cụ đang rửa chân, vì lửa cháy ở ngoài phạm
vi nhà mình nên ông cũng không gấp gáp lắm, bởi vậy ông ấy có thời gian
khoác thêm áo ngoài và quần ngoài, rồi mới định đứng dậy đi dập lửa. Vậy
thì đi dập lửa cần dùng công cụ gì? Ngay cạnh bệ bếp có chiếc xô đựng
nước, đương nhiên nước trong xô chắc chắn không đủ để dập tắt được ngọn
lửa, cần phải có vật dụng gì đó tương tự như cây chổi. Mọi người không
quên các đồ gia dụng đựng ở phòng khách chứ? Cây chổi dựng ở đó có vết
tích bị di chuyển, hơn nữa còn có cả vết cháy xém."

"Ý cậu nói là ông Trịnh Khánh Hoa ra phòng khách lấy chổi đi dập lửa

sao?" Trưởng phòng Triệu hỏi.

Tôi gật đầu: "Tình cảm của hai ông bà tốt như thế, đương nhiên họ sẽ

giúp đỡ lẫn nhau. Ông Trịnh Khánh Hoa cầm chổi dập lửa phía sau nhà,
còn bà Trịnh Kim Thị thì tạt nước dập lửa. Sau khi bà Trịnh Kim Thị đổ hết
nước, chắc chắn bà ấy sẽ trở về hiện trường trung tâm để lấy thêm nước.
Như vậy lúc đó cổng chắc chắn vẫn đang mở. Hung thủ nhân cơ hội này lẻn
vào hiện trường, rồi chém bà Trịnh Kim Thị ở ngay hiện trường trung tâm.
Sau khi bà Trịnh Kim Thị ngã gục trên chiếc bàn vuông, hung thủ liên tiếp
chém nhiều nhát vào mặt khiến bà cụ nhanh chóng tử vong."

"Đúng rồi!" Đại Bảo nói, "Không thể giải thích được việc cùng lúc sát

hại hai người, nên chỉ có thể dùng cách giải thích hung thủ lần lượt tấn
công từng người một."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.