KẺ DỌN RÁC - Trang 309

Tôi nói: "Lấy cả phần lông tóc vào túi, chúng tôi mang về kiểm tra

xem có cung cấp thêm được manh mối hữu dụng nào không."

Trở ra rìa hiện trường khai quật, tôi nhìn quanh quất tứ phía, quan sát

một lượt môi trường tại hiện trường rồi bảo: "Đi thôi! Chúng ta về nhà xác
nào!"

Đội trưởng Tiêu bước đến hỏi: "Hả? Giờ này các anh còn đi đâu? Đã

mười hai giờ rồi, không định ăn trưa à?"

Vì thành phố Sâm Nguyên nằm ở khu vực giáp ranh với tỉnh khác nên

chúng tôi mất hơn ba tiếng đồng hồ ngồi xe ô tô mới đến được đây. Mải
làm việc, tôi cũng không nhận ra mặt trời đã lên cao bằng cây sào. Tôi lau
mồ hôi trên trán, gật đầu: "Cũng được! Chúng ta tìm quán mì bò nào đó ăn
lót dạ, sau đó còn phải tranh thủ thời gian về làm việc."

"Hôm nay chúng ta sẽ đến quán ăn đặc sản của vùng thưởng thức chút

đặc sản nhé!" Đội trưởng Tiêu cười nói.

"Không không không!" Tôi xua tay, "Làm thế thứ nhất là lãng phí thời

gian, thứ hai là lãng phí tiền thuế của nhân dân."

"Tôi bỏ tiền túi ra mời mà!" Đội trưởng Tiêu nói, "Tôi còn mời thêm

một vài vị khách cùng ngành nữa, không chừng các anh quen nhau đấy, vì
thế các anh nể mặt tôi đi ăn nhé!"

Người mà đội trưởng Tiêu muốn mời đi ăn là hai bác sĩ pháp y thuộc

Phòng Giám định Tư pháp Hán Minh ở thành phố Long Phiên.

Căn cứ vào biểu quyết của đa số, bắt đầu từ năm 2005, các tổ chức

giám định tư pháp xã hội học mọc lên như nấm. Phạm vi quản lý của các tổ
chức này là một vài giám định liên quan đến tố tụng dân sự, bao gồm cả
giám định pháp y, giám định kiểm nghiệm dấu vết, giám định kiểm nghiệm
giấy tờ... Vì liên quan đến tố tụng dân sự nên những cơ quan giám định tư

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.