KẺ DỌN RÁC - Trang 341

Đại Bảo áp thước đo lên một mặt của vết thương, gọi nhân viên kỹ

thuật hình sự đang đứng cạnh mau chụp ảnh.

"Vết thương rất mảnh." Tôi nhận xét, "Trách gì máu đóng vảy là

không nhìn thấy miệng vết thương đâu nữa."

"Đúng vậy! Giờ miệng vết thương ngoác ra rồi mà độ rộng chỉ khoảng

1mm." Đại Bảo gật gù, "Không khác chúng ta tiên liệu là mấy, công cụ gây
án vẫn giống trước đây."

"Dao phẫu thuật." Tôi và bác sĩ Vương đồng thanh thốt lên.

"Miệng vết thương dài chừng 4, 5cm, rõ ràng vượt xa độ rộng của dao

phẫu thuật." Tôi nói, "Điều đó chứng tỏ sau khi hung thủ cắm dao vào đùi
nạn nhân, khi rút dao ra hắn có động tác rạch. Đây là vết thương đâm rạch
rất điển hình."

"Vết hoen tử thi khắp thân thể người chết khá nông và nhạt, đó là biểu

hiện của việc mất máu." Đại Bảo vừa giải phẫu vừa nói, "Tử thi rất cừng,
ừm, ngoài ra, khoang ngực bụng không có vết thương hoặc triệu chứng
xuất huyết rõ rệt lắm, hai tay không có dấu vết bị trói."

Trong lúc Đại Bảo nói, tôi chăm chú tiến hành giải phẫu cục bộ vết

thương ở đùi nạn nhân, rồi nói: "Nhát dao này rất chắc chắn, chính xác và
tàn nhẫn, một dao đâm thẳng vào động mạch đùi của nạn nhân, có thể nói
xét về trình độ phẫu thuật thì nhát dao đó đạt mức chuyên nghiệp. Ngoài ra,
động tác rạch không chỉ hoàn toàn rạch đứt động mạch đùi mà còn có thể
khiến miệng vết thương ở các mô mềm nới rộng đảm bảo máu ở động mạch
phun ra với lượng lớn và nạn nhân nhanh chóng tử vong."

"Đúng là thủ pháp đạt mức chuyên nghiệp." Bác sĩ Vương Phong nói.

Tôi gật đầu: "Trước đây chúng tôi cũng phán đoán hung thủ là người

công tác trong ngành y."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.