KẺ DỌN RÁC - Trang 63

hiện giờ những thông tin mà tôi nắm được quá ít ỏi, chỉ có ba chữ. Mỗi ba
chữ! Các cậu coi tôi là thánh à?"

"Nhân vật đẳng cấp thần thánh thì phải làm được những việc thuộc

đẳng cấp thần thánh tí chứ!" Lâm Đào cười.

Anh Ngô nói: "Nếu lại xảy ra một vụ thuộc chuỗi án liên hoàn này, rồi

cầm ba chữ kia đến đây, nói không chừng tôi sẽ phát hiện ra điều gì đó."

"Lạy anh luôn!" Tôi suýt quỳ xuống vái sống anh Ngô, "Anh độc mồm

vừa thôi! A di đà Phật!"

"Làm gì có chuyện nói đâu trúng đó thế được!" Anh Ngô nói giọng

phớt đời, "Nếu tôi nói hai câu mà xảy ra án mạng thật thì tôi mới thực sự
xứng danh nhân vật đẳng cấp thần thánh như các cậu vừa tôn vinh đấy!"

"Ôi thôi! Anh cả đừng nói nữa!" Lâm Đào nghiêm giọng nói, "Chuyện

này cũng khó lý giải lắm, ví dụ như mỗi lần trưởng khoa Tần Minh nhà
chúng ta mà nói nhàn thế, rỗi thế, thoải mái thế, chán thế thì y như rằng có
án mạng xảy ra. Cái này người ta gọi là độc mồm độc miệng."

"Không đùa với các cậu nữa! Các cậu đang đùa với lửa đấy!" Tôi

trừng mắt nhìn họ, rồi nói tiếp, "Năm người chúng ta thức trọn một đêm
chưa được ngủ để phá án, giờ díp hết cả mắt, chúng ta nên về ngủ một lát
trước đã!"

"Ha ha ha! Nếu tôi còn tiếp tục độc mồm độc miệng thì chẳng phải các

cậu khỏi ngủ luôn còn gì?" Anh Ngô cười sung sướng.

"Tinh tang! Tinh tang!"

Tiếng chuông điện thoại của tôi reo lên khiến nụ cười trên môi mọi

người lập tức tắt ngúm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.