KẺ DỌN RÁC - Trang 62

hung thủ trong tình trạng vẫn chưa phát hiện ra bất kỳ kẻ nào khả nghi như
bây giờ thì chẳng có mấy tác dụng."

"Những phương diện khác thì sao?" Tôi hỏi, "Anh có suy đoán gì về

các phương diện khác không?"

Anh Ngô nói: "Vì dùng máu viết lên tường thì phần các nét giao nhau

sẽ thường in chồng lên nhau, không giống như viết trên giấy còn có độ hằn
xuống của mặt giấy, bởi vậy khó lòng phán đoán được thói quen viết chữ từ
thứ tự đặt bút. Tuy nhiên vẫn có thể phát hiện ra một vài quy luật từ thói
quen viết nét chữ."

"Anh nói vậy là ý gì?" Tôi khấp khởi mừng thầm.

Anh Ngô cười lớn vỗ vai tôi: "Chẳng ý gì cả! Tôi nghĩ nếu các cậu

mang tập tài liệu mà hung thủ viết đến đây, nói không chừng sẽ có giá trị so
sánh."

Nếu thông báo tin này vào hậu kỳ công tác điều tra thì hẳn là một tin

rất tốt, vì giám định chữ viết có thể coi là chứng cớ trực tiếp trước tòa án.
Nhưng biết tin này trong giai đoạn đầu điều tra thì chẳng có gì hay ho cả.
Giờ chúng tôi giống như con mèo mù lang thang trên phố, không biết phải
gom góp bao nhiêu may mắn mới có thể vớ được khúc cá rán thiu. Thời
điểm hiện tại, hướng điều tra đang mông lung thế này càng chẳng thể bàn
đến việc xác định kẻ tình nghi là ai. Vả lại từ giọng điệu của anh Ngô có
thể ngầm hiểu dẫu có bút tích của hung thủ thì cũng chưa chắc đã so sánh
và xác định được rằng chúng đồng nhất.

"Điều tôi quan tâm bây giờ không phải chứng cứ." Tôi nói, "Chỉ cần

có thể cung cấp phương hướng điều tra là tốt lắm rồi."

Anh Ngô lắc đầu: "Chữ người này rất ngoáy, tôi không phát hiện ra

đặc trưng nổi bật nào có thể dùng để loại trừ đối tượng một cách trực tiếp.
Đương nhiên khi viết chữ mỗi người đều có đặc trưng riêng, chỉ có điều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.