KẺ DỌN RÁC - Trang 95

Tôi nói: "Đầu tiên, tôi cho rằng hung thủ là nữ."

"Là phụ nữ sao?" Khóe môi viên cảnh sát nhếch lên thành nụ cười

không tin tưởng, "Anh căn cứ vào đâu mà phán đoán thế?"

"Thứ nhất, tôi căn cứ vào viên gạch tang chứng để lại hiện trường."

Tôi vừa bật máy chiếu vừa nói, "Hai cạnh của viên gạch chỉ có dấu của đầu
ngón tay mà không có dấu của các đốt ngón tay. Dùng đầu ngón tay để cầm
gạch e rằng rất khó, nên chẳng ai cầm như vậy bao giờ... ngoại trừ tay của
người đó rất nhỏ, đành phải cầm như vậy."

Tôi ngừng một lát, rồi nói tiếp: "Kích thước tiêu chuẩn của một viên

gạch có độ rộng là hai mươi centimet. Tay của người đàn ông bình thường
đều có thể áp bụng ngón tay vào hai thành viên gạch khi cầm nó lên, nhưng
tay của phụ nữ nhỏ và ngắn hơn nên chỉ đủ với đầu ngón tay lên hai thành."

Có người đồng ý, có người nghi ngờ suy đoán của tôi.

Tôi nói tiếp: "Thứ hai, khi dùng viên gạch đánh thẳng vào đầu thì sẽ

gây ra vết thương tương đối nghiêm trọng, nhưng ở đây, người chết chỉ bị
xây xước nhẹ ở phần da đầu và tụ máu dưới da, hộp sọ không hề bị nứt vỡ,
màng cứng cũng không xuất huyết, vết thương ở mô não cũng rất nhẹ. Điều
này chứng tỏ lực từ tay của hung thủ rất yếu. Tổng hợp hai điểm nói trên,
tôi kết luận rất có thể hung thủ là nữ."

"Tại sao một phụ nữ lại muốn giết anh ta?" Tổ trưởng tổ điều tra hỏi,

"Khi điều tra, các anh có phát hiện thấy anh ta nảy sinh quan hệ trai gái bất
chính nào không?"

Tôi nói: "Đây chính là vấn đề thứ hai. Có lẽ hung thủ và nạn nhân

quen nhau, hơn nữa quan hệ của họ rất gần gũi. Chúng ta có thể tạm thời tái
hiện lại hiện trường thế này: Nạn nhân bị hung thủ đập gạch vào gáy, sau
đó ngã xuống đất. Khẩu súng anh ta đang cầm trên tay rơi ngay cạnh. Hung
thủ liền nhặt súng lên, bắn vào đùi anh ta một phát."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.