KẺ DỰ PHẦN - Trang 101

đất, tấm kính trở thành vô vàn những mẩu bánh đa giòn tan văng đi khắp
chốn.

Nếu không là con nhái bén, anh lại biến thành mẩu giấy vụn, gió bốc

đi từ tầng mười tám ném thẳng ra giữa không trung, rồi đột ngột vo tròn lại
và ném toẹt xuống đất khi cảm thấy đã chán với trò chơi đầy ngẫu hứng của
mình.

Thần kinh anh căng ra trong những “trò chơi” bất đắc dĩ ấy.

Một sự đày ải lẽ ra anh có đáng phải chịu không?

*

Về cái cửa xộc xệch, anh đã báo với viên tổ trưởng, phụ trách khu

chung cư.

“Nó quá lỏng lẻo và rệu rã.”

Viên tổ trưởng ngồi trước tờ báo đăng chi chít các vụ án, ngáp ngắn

ngáp dài:

“Tại sao không ai kêu, có mỗi nhà anh là kêu ca?”

“Anh có thể lên kiểm tra.”

“Nhưng mà tiền tu sửa phải có đợt.”

Hóa ra tay này sợ mất tiền sửa cửa cho nhà anh.

“Không, tôi sẽ tự làm lấy, không phiền đến các anh.”

“Nhà là do chúng tôi quản lý.”

“Nhưng…?” - Quả thực anh chẳng biết phải nói gì khi gặp tình huống

oái oăm này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.