KẺ GÂY HẤN - Trang 202

- Người đàn bà này có thể ra vào nhà không cần phải qua cổng chính, bởi

vì bà ta có chìa khoá cửa hông mở ra phía hoa viên để đi ngựa vào rừng, có
phải không?

- Phải.

Tôi tuyên bố:

- Bà ta đã chạy trốn qua cửa này sau khi gây ra án mạng.

Montbertaut van xin:

- Cậu hãy thả tôi ra. Tôi đã nói tất cả những gì tôi biết.

Tôi đáp:

- Chưa hết. Tôi có thể quên một số câu hỏi.

Tôi lại để cho một quãng thời gian lặng lẽ trôi qua. Nhưng lần này là để

lấy lại hơi thở của mình. Tôi đã đạt tới mục tiêu của cuộc nghiệm chứng và
đột kích cuối cùng. Muốn chiến thắng hoàn toàn, tôi chỉ cần lôi ra một lời
thú tội.

Tôi đột ngột bảo:

- Bà Suzanne Ternant, bà đã giết ba tôi.

Bà ta vẫn bất động, chỉ hơi tái mặt hơn, với hai cánh mũi thóp vào và ánh

mắt sững sờ một cách khác lạ. Ông chồng của bà ta phản ứng trước hết,
như vừa nổi cơn điên:

- Không! Không! Không! Suzanne, hãy trả lời anh ta đi! Anh ta nói dối.

Cả hai đều nói dối.

Tôi nổi giận:

- Ông chỉ là một con người khờ khạo! Lý tưởng huynh đệ của ông ở đâu?

Lại còn tinh thần gia tộc bị sỉ nhục nữa? Ông đã hãm hại ông em rể để báo
thù cho bà em gái của ông. Ông đã tin tưởng vào sự đồng lõa của vợ ông để
phá hoại dự định thành hôn của ba tôi. Ông đâu có ngờ chính bà nhà còn có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.