KẺ GÂY HẤN - Trang 201

- Một bức hình.

- Do ông chụp?

- Không phải. Do anh thợ chụp hình của quán rượu.

- Ông vẫn còn cất giữ chứ?

Ông ta gật nhẹ đầu tỏ vẻ xác nhận.

- Cuộc gặp gỡ đó là một sự tình cờ hay một vụ xếp đặt?

- Chỉ là một sự tình cờ, tôi xin thề với cậu.

- Ông tin chắc người đàn bà đó đã giết ba tôi tối hôm nay, bởi vì ông ấy

sắp bỏ bà ta?

- Tôi không có một lý do nào để nghĩ như vậy…

Tôi thúc mũi dao thêm một chút. Lần thứ ba, Montbertaut lại rú lên một

tiếng khủng khiếp.

Tôi hỏi lại:

- Ông tin chắc như thế, phải không?

- Phải, tôi tin như thế... nhưng tôi có thể lầm.

- Ông đã biết bà ta vẫn thường đến nhà này?

- Phải.

- Sau khi những người giúp việc ra về, với chìa khóa riêng?

- Phải.

Tôi lặng thinh mấy giây để quan sát những nhân chứng của tấn kịch.

Ngay cả khi năm người cùng ngừng thở, bầu không khí cũng chưa chắc im
lìm hơn được. Chỉ có ánh mắt của họ là còn vẻ sống, bộc lộ một nỗi lo âu vì
sắp sửa được biết một sự thật kinh khủng.

Tôi nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.