KẺ GÂY HẤN - Trang 62

- Trong tuần này ông đã nghe nói chuyện về tôi. Ai là người đầu tiên biết

tôi đến Foncourt?

- Ông ấy không hề nói gì với tôi về chuyện của cậu.

- Ông chớ coi thường tôi!

- Tôi xin thề với cậu.

- Thế ông không tham dự một cuộc hội nghị cùng với Batz hay sao?

Ông ta nhất quyết bảo rằng chưa hề nghe nói về việc đó. Tôi lại hỏi Batz

có hay biết vai trò ti tiện của ông ta lúc má tôi mang thai và ông ta cam
đoan Batz không thể nào biết.

- Có một ai khác, ở Foncourt, Paris hoặc một nơi nào ngoài hai nơi đó,

biết tôi là con của Pierre Valonne?

Tôi cố moi móc trí nhớ ông ta, nhưng ông ta cũng có ý nghĩ như má tôi:

không ai hưởng lợi khi tiết lộ sự thật.

Tôi bảo:

- Tôi chắc chắn ít nhất là có một người ở đây biết rõ điều đó trước khi tôi

đến Foncourt. Một người muốn mưu hại Pierre Valonne. Ông có ý kiến gì
lạ không?

Montbertaut ấp úng:

- Không. Không, tôi xin thề với cậu.

Lúc bấy giờ tôi mới chịu tin ông ta.

Ông ta đứng lên khỏi chiếc ghế mà tôi đã ép ông ta ngồi ban nãy, và lo

sợ hỏi tôi:

- Tối thiểu, cậu hãy cho tôi biết cậu định làm gì. Tôi đã thành thực với

cậu với cậu: cậu phải nhìn nhận điều đó Tôi hiện có bốn đứa con. Bọn
chúng không thể bị trừng phạt vì một lỗi lầm trong thời thanh niên của cha
chúng. Nếu cậu làm cho tôi mất sở thì thật là vô cùng thê thảm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.