KẺ GHÉT ĐỜI - Trang 42

LỚP 2

ÔRÔNG, ANXEXTƠ, PHILANH

ÔRÔNG:

Tôi vừa được ở dưới nhà cho biết cô Êliăng đã ra phố sắm sửa, cả

cô Xêlimen nữa. Nhưng thấy người nhà bảo ngài có đây, tôi mới lên để đem
tấm lòng chân thành thưa với ngài rằng tôi kính mến ngài không thể tưởng
tượng được, và vì thế, nên từ lâu nay tôi vẫn nhiệt liệt ước ao được kết bạn
với ngài. Vâng, lòng tôi vốn trọng đức tài, tôi khát khao mối tình bạn sẽ kết
chặt đôi ta. Thiết nghĩ một người bạn sốt sắng, lại thuộc dòng quý tộc như
tôi, chắc không đến nỗi bị từ chối.

(Nói với Anxextơ.)

Thưa ngài, tôi hầu

chuyện ngài đấy ạ.

(Lúc ấy Anxextơ ra vẻ đang mơ màng hình như không nghe thấy

Ôrông nói với mình.)

ANXEXTƠ:

Thưa ngài, tôi ấy ạ?

ÔRÔNG:

Vâng. Hay là lời tôi nói làm phật ý ngài?

ANXEXTƠ:

Không phải, nhưng tôi ngạc nhiên quá, tôi đâu dám nghĩ đến

vinh dự ấy.

ÔRÔNG:

Lòng tôi kính mến ngài không đáng khiến ngài ngạc nhiên mới

phải. Cả thế gian này, ai cũng phải kính mến ngài.

ANXEXTƠ:

Thưa ngài…

ÔRÔNG:

Ngài là người đức tài lừng lẫy, cứ kể tài đức ấy thì Nhà nước

chẳng có gì xứng đáng với ngài.

ANXEXTƠ:

Thưa ngài…

ÔRÔNG:

Vâng, theo thiển ý thì ngài đáng quý hơn tất cả những cái gì lớn

nhất của Nhà nước.

ANXEXTƠ:

Thưa ngài…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.