KẺ GIẾT NGƯỜI ĐỘI LỐT - Trang 102

Đèn xanh bật lên.
Phản xạ của Della nhanh như chớp. Xe chồm về phía trước và lao qua

ngã tư như một viên đạn. Chiếc Sedan xám cố bám theo cô, nhưng nó chẳng
đạt được kết quả gì, nó bị mất hút đâu đó phía sau.

“Nào, đi đâu bây giờ?” Della hỏi. “về văn phòng?”
“Đến máy điện thoại gần nhất.” Mason nói, “và sau việc đó ta phải ăn

uống một chút. Ở đây, sau góc có hiệu thuốc, cạnh nó là hai cabin điện
thoại.”

Della quành ra sau góc.
Mason buồn rầu lắc đầu, “Và cô còn cho phép mình tuôn ra những lời

nhận xét về việc tôi lái xe như thế nào nữa ư?”

“Khi tôi ngồi sau tay lái, mọi sự được tiếp nhận hoàn toàn khác,” cô

ngượng nghịu đồng tình.

“Mà đúng là trong thực tế mọi sự đều khác,” Mason nói.
Cô đỗ xe và đến với Mason đang chờ cô trong cabin điện thoại.
“Nào, Della, trước tiên ta gọi cho James Etna, sau đó cho Paul Drake,”

Mason bảo.

Các ngón tay Della với sự khéo léo thành thạo quay số, sau một thoáng

cô thốt lên, “Một phút, thưa ông Etna, ông Mason muốn nói chuyện với
ông.”

Cô chuyển ống nghe cho Mason, và ông nói, “Chào ông Etna. Bà

Kempton đã cố liên lạc với ông. Nảy sinh những điều phức tạp gắn với…”

“Tôi vừa nghe về điều ấy,” Etna nói. “Thông tin được truyền qua radio.

Tôi đang chơi ở chỗ bạn bè. Tôi và vợ lập tức quay về nhà, và từ đó đến giờ
đã tìm ngài khắp mọi nơi.”

“Thế mà ông không đoán ra để gọi đến một chỗ,” Mason nhận xét.
“Đến đâu?”
“Đến Cục cảnh sát.”
“Ồ!” Etna thốt lên.
“Thân chủ của chúng ta, bà Jozephine Kempton, đang bị tạm giữ trong

Cục cảnh sát.”

“Người ta buộc bà tội gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.