KẺ GIẾT NGƯỜI ĐỘI LỐT - Trang 131

“Đã xảy ra gì đó mà kết quả của nó làm họ cảm thấy mình tuyệt đối tự

tin,” Mason kết luận.

“Tất nhiên, đó là một chuyện khá khác thường,” Etna cho phép bản thân

đưa ra một nhận xét.

“Điều đó thì chính xác.”
“Thế ngài sẽ nói gì về sự kiện này?” Etna hỏi.
“Về điều bà ấy đã kể ư?”
“Vâng.”
“Tôi còn chưa nghĩ đến điều đó.”
“Nhưng chuyện gì sẽ xảy ra, khi bà ta kể điều đó trước tòa?”
“Ông muốn nói, bà ấy sẽ kể điều đó với tòa ư?”
“Nhưng mà sớm hay muộn bà ta cũng phải kể nó cho tòa chứ.”
Mason nhếch mép, “Trong trường hợp ấy, chúng ta hãy cùng cố để cho

điều đó xảy ra muộn hơn thì tốt nhất, Etna ạ.”

“Ngài nghĩ các bồi thẩm sẽ không tin chuyện kể của bà ta?”
“Thế ông?”
“Tôi…” Etna thốt ra, “quỷ tha ma bắt, ngài Mason ạ, tôi vừa tin vừa

không tin.”

Mason tiếp tục cười mỉm.
“Tất nhiên, nếu chú trọng đến bối cảnh ở đấy, thì câu chuyện nghe khá

giống với sự thật. Có một tay triệu phú nào đó đã thử nghiệm với thôi miên.
Ông ta cố thôi miên lũ đười ươi và cố khơi gợi, kích thích cho chúng sự
xung động giết người. Sớm hay muộn ông ta cũng sẽ đạt được thành công
nào đó, và lúc ấy hẳn giả định rằng, ông ta tự mình hoá thành nạn nhân đầu
tiên là hoàn toàn lôgic.”

“Hãy tiếp đi, James,” Mason nói. “Ông đang dẫn ra các luận cứ có lợi

cho tính chân thực trong câu chuyện của bà ấy. Ông cố thuyết phục bản thân
dường như ông là bồi thẩm vậy.”

“Thì vâng, mà sao lại không nhỉ?”
Mason nói, “Nếu luật sư buộc phải tự thuyết phục bản thân trong tính

chân thật câu chuyện của thân chủ mình, thì điều sáng suốt nhất là làm thế
nào để không bao giờ có ai nghe thấy câu chuyện đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.