KẺ GIẾT NGƯỜI ĐỘI LỐT - Trang 152

“Và bà đã làm gì với những tờ giấy đó?”
“Đã tiêu hủy ngay lập tức, sau việc đó tôi bỏ đi khỏi nhà ông ta, đến gặp

luật sư và viết đơn li hôn. Tôi đã không quay trở lại nữa và cố để sao cho
Alen không bao giờ có được khả năng cắm cặp mắt xám ánh thép vào tôi.”

“Ông ta có thể thôi miên bà nhanh không?”
“Chỉ cần ông ta búng ngón tay là tôi đã rơi vào ảnh hưởng của ông ta

rồi.”

“Hãy tiếp đi,” Mason nói.
“Alen cho rằng tôi nằm trong tay ông ta. Ông ta nghĩ, tôi sẽ không thể

tiến hành nổi việc gì, nhưng khi ông ta đi lấy con chủ bài của mình, ở đấy
chẳng còn gì nữa cả. Tôi buộc ông ta tội cưỡng bức tinh thần, và bởi ông ta
lo để quá nhiều thứ nổi lên bề mặt thì… cuối cùng, tôi đã nhận được quyết
định của tòa về li hôn.”

“Và lần thứ hai bà đi lấy chồng?” Mason hỏi.
Cô ta hơi đỏ mặt và nói, “Còn chưa. Quyết định hiện thời chưa có hiệu

lực pháp lí.”

“Thế bao giờ nó có hiệu lực?”
“Vào tuần sau.”
“Và lúc đó bà sẽ lại định lấy chồng?”
“Vâng.”
“Lấy người đàn ông bà đã quen biết một thời gian?”
“Vâng.”
“Tôi cho rằng, ông này không phải là nhà thôi miên chứ?” Mason hỏi với

nụ cười.

“Không, ông Mason ạ. Ông có thể đánh cá với bao nhiêu tiền cũng

được.”

Mason mở ví, rút bốn tờ giấy bạc năm mươi đôla và nói, “Đây là hai trăm

đôla, bà Blevins ạ, tiền bồi thường vì thời gian bị mất và sự khó chịu đã gây
cho bà. Điều đó có ích cho bà như món của hồi môn.”

Cô ta nhận tiền, gấp chúng lại, giấu vào ví của mình và nhìn Mason bằng

cặp mắt đầy hàm ơn.

“Ông Mason ạ, điều đó… thật đáng yêu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.