KẺ GIẾT NGƯỜI ĐƯỢC GIẢI GONCOURT - Trang 5

hiểu tại sao. Ở đời vẫn có những câu hỏi mà người ta không thể trả lời
được.

Tên giết người mở một ngăn kéo ở bàn ra, nhấc lên một tập giấy buộc

bằng dải ruy băng màu xanh nhạt và lôi từ đó ra một quyển vở dầy được
đóng gáy bằng bìa các tông. Ở ngoài bìa ghi nắn nót bằng chữ cái lớn đậm
nét: "THƠ".

Tên giết người xem lướt qua quyển vở và dừng lại ở bài thơ cuối cùng.

Bài thơ chỉ vẻn vẹn có vài dòng ngắn ngủi viết bằng nét chữ nhỏ, rõ ràng.

Tên giết người khẽ khàng đọc bài thơ rồi lại huýt sáo. Mấy phút sau

hắn ta gập quyển vở lại ném vào ngăn kéo bàn. Hắn ta lại đưa ngón trỏ bên
tay phải về phía công tắc. Đèn phụt tắt.

° ° °

Một con chó chạy nhanh qua đường. Gió quất vào nhà, giựt đứt dây

điện. Những cành cây gần như trơ trụi trong vườn run rẩy đập vào nhau khô
lạnh. Chắc hẳn con chó quá hãi hùng trong cơn bão tố.

Đúng thật là phải sợ hãi giông tố kiểu này. Những cơn gió mạnh nối

tiếp nhau không ngừng. Những tiếng rú, tiếng la hét, tiếng rít ken két, tiếng
rên rỉ càng ngày ầm ĩ hơn. Thành phố hoàn toàn không tồn tại, chẳng còn
nhà cửa, chẳng còn đường phố nữa. Chẳng còn gì ngoài những cơn gió và
dòng thác lở ầm ầm của vô vàn giọng nói.

Mọt cánh cửa nào đó kêu cọt kẹt. Chắc đấy chính là cánh cửa mà tên

giết người đã nghe thấy lúc trước. Mà cũng có thể là cánh cửa khác. Cửa bị
tuột then cài thì có gì khó đâu, nhất là gió bão như thế này. Chỉ có không
hiểu sao tường nhà còn chưa sập xuống thôi!

Còn nói chung nếu không có gió bão thì trong thành phố đã yên ắng.

Ngoài đường chẳng còn một bóng người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.