KẺ GIẾT NGƯỜI ĐƯỢC GIẢI GONCOURT - Trang 58

có hàng xóm láng giềng, bối cảnh sự việc, những điều ong tiếng ve, những
tang chứng nhỏ mà không cần bỏ nhiều công sức vẫn có thể tìm biết được.

- Thôi được rồi - Bary đồng ý - Nhưng tôi rất muốn để cho một phóng

viên khác lo những cái vặt vãnh đó, còn anh sẽ đi theo một hướng khác mà
theo tôi thì sẽ đáng lưu ý nhiều hơn. Nói chung tôi cho rằng

vụ giết người này rất lạ lùng và tên tội phạm cũng là một kẻ rất không

bình thường. Đây là một tội phạm văn học! Anh hiểu chứ? Tội phạm văn
học. Nghe kêu đấy nhỉ? Có thể đưa cái đề mục này lên số báo ngày mai.

- Thế tiếp theo thì sao? - D’Arjean tỏ vẻ quan tâm hỏi.

- Còn tiếp theo thì thế này: Robenne phải gặp gỡ các nhà văn, tất

nhiên là cùng với anh. Tôi tin tưởng rằng sẽ có kết quả tốt đẹp. D’Arjean
thân mến, anh rất biết đánh giá đúng đắn các hiện tượng, anh khéo léo và
nhanh nhẹn, nhưng dù sao anh cùng không phải là thám tử mà là bình luận
viên văn học. Trong khi đó tôi lại cần trước hết là một phóng viên thật sành
sỏi, có kinh nghiệm, một người có khả năng nhìn vào phía bên trong của sự
việc.

- Tôi có cảm tưởng - Rosie xen vào - rằng anh lại phạm thêm một sai

lầm nữa mà Robenne vừa nói với anh xong. Anh xuất phát từ chỗ tác giả
của "Sự im lặng của Harpocrate" và kẻ giết người là một. Nhưng điều đó đã
được chứng minh đâu.

Bary giơ hai tay lên.

- Xin đầu hàng!

- Đấy anh thử tưởng tượng xem, - Cô gái nói tiếp - một quý vị nào đó

đọc xong bản thảo của Paul Doubois - bởi vì tôi chỉ biết tác giả dưới cái tên
này thôi - anh cứ thử tưởng tượng xem, kẻ đó bỗng muốn biến cái đã nảy
nở theo óc tưởng tượng của nhà văn thành sự thật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.