KẺ GIẾT NGƯỜI ĐƯỢC GIẢI GONCOURT - Trang 71

- Tôi đến gần thang máy, - D’Arjean kể tiếp - vẫn không có ai cả.

Nhưng có lẽ kẻ đó cho rằng tôi đã thấy hắn hay là đã nhìn thấy từ trước. Và
hãn ta đà bắn tôi. Tôi nghe thấy viên đạn rít lên sát bên cạnh...

- Bắn từ hướng nào vậy?

- Từ phía bên trái thang máy. Ở đó có một căn phòng xép nhỏ mà các

bà lao công thường để giẻ lau và phất trần của mình.

- Thế còn phát súng thứ hai làm anh bị thương thì sao?

- Từ từ đã... Tôi cảm thấy lo ngại. Tôi không nhát hơn những kẻ khác

nhưng dù sao cũng thấy thế nào ấy. Bởi vì tôi phải đối mặt với một kẻ thù,
một kẻ thù khá là gian ngoan mà tôi lại không có khả năng chống cự. Tôi
có hai con đường rút lui: cửa ra vào hoặc thang máy. Tôi chọn thang máy.
Nếu như chạy về phía cửa ra vào thì tôi sẽ rơi vào khoảng không gian được
chiếu sáng. Vì vậy tôi mở cửa lưới rồi cửa trong của thang máy và đóng sập
cả hai lại. Ngay lúc đó tôi hiểu ra sự dại dột của mình. Đơn giản là tôi đã
cuống lên, ở trong thang máy tôi trở thành một mục tiêu tuyệt vời bởi vì ca-
bin sẽ tự động bật sáng khi ta bước vào...

- Và đúng lúc đó tôi đã ấn nút gọi thang máy. Tôi nghe thấy tiếng

súng...

- Không phải - D’Arjean cắt ngang lời anh và gắng gượng mỉm cười -

Anh đã ấn nút thang máy sau phát súng thứ hai và bằng cách đó đã cứu
sống tôi. Bởi vì người ta đã bắn tôi khi tôi đã ở trong ca-bin rồi.

- Nghĩa là hắn ta bắn từ ngoài vào qua lần cửa kính phải không? -

Joseph hỏi.

- Hoàn toàn đúng như vậy. Gần như trực diện. Viên đạn chạm vào vai

tôi và chọc thủng cửa kính sau ca-bin. Tôi ngồi xuống vì đau. Chắc rằng kẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.