KẺ HAI MẶT - Trang 69

7

Dì Ursule là họ hàng duy nhất của chúng tôi. Dì sống tại một khu nhà

dành cho người già. Dì dành hết thời gian của mình vào việc hành hạ nhân
viên và bình luận thời sự. Bố mẹ tôi buộc mình phải đến thăm dì mỗi năm
một lần.

- Sao trông như xác chết cả thế hả ba đứa! bà già thốt lên khi tiếp chúng

tôi.

- Tại chúng cháu nhớ Christa ạ, tôi nói, thấy chua xót khi phải rình xét

phản ứng của dì về chủ đề này.

- Christa là ai thế?

Bố tôi nước mắt lưng tròng kể về con bé đáng yêu kể từ nay sẽ sống với

chúng tôi.

- Bồ của con à?

Mẹ tôi tức tối: Christa mới mười sáu tuổi bằng Blanche, họ coi cô bé

như con gái mình.

- Ít ra nó cũng trả tiền thuê nhà cho các cháu đấy chứ?

Bố tôi bèn giải thích cho dì Ursule rằng đó là một cô bé nghèo và chúng

tôi cho nó ở miễn phí.

- Con nhãi ranh ma! Nó đã vớ được bọn ngốc tốt bụng.

- Dì Ursule này, nhà cô bé này ở xa, tận một tỉnh miền Đông...

- Cái gì? Lại còn là người Đức nữa? Thế các cháu không thấy ghê à?

Rõ là những phản ứng thái quá! Những nhận xét kiểu đó không còn phù

hợp với thời nay nữa rồi, dì Ursule. Mọi việc đã thay đổi so với hồi dì còn
trẻ. Vả lại các tỉnh miền Đông thuộc nước Bỉ kia.

Tôi nhấm nháp cốc nước sữa.

Cuối cùng khi chúng tôi chia tay với bà dì thì bố mẹ tôi lo lắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.