KẺ HAI MẶT - Trang 8

Chỉ đến khi bọn tôi rời khỏi tầm mắt của các sinh viên khác, nó mới hạ

cố nói chuyện với tôi - với vẻ thân thiện gượng ép, như để nhấn mạnh nó
đang ban cho tôi một ân huệ.

Khi mở cửa căn hộ trống huếch, tim tôi đập mạnh đến nỗi tôi thấy đau

nhói. Christa bước vào và nhìn quanh. Nó hét lên:

- Không đến nỗi nào!

Một niềm tự hào phi lý dâng lên trong tôi.

- Bố mẹ cậu đâu? nó hỏi.

- Đi làm.

- Họ làm nghề gì?

- Bố mẹ tôi là giáo viên một trường cấp hai. Bố tôi là giáo viên tiếng

Latinh và tiếng Hy Lạp, mẹ tôi dạy sinh học.

- Hiểu rồi.

Tôi những muốn hỏi xem chính xác nó hiểu gì. Nhưng tôi lại không

dám.

Căn hộ trông không xa hoa nhưng rất dễ thương.

- Cho tôi xem phòng ngủ của cậu nào!

Tôi xúc động dẫn nó đi thăm lãnh địa của mình. Căn phòng vô vị. Nó tỏ

ra thất vọng.

- Phòng ngủ của cậu trông chẳng ra làm sao cả, nó nói.

- Rồi cậu sẽ thấy, ở đây thích lắm, tôi bình luận, hơi rầu rĩ một chút.

Nó nằm lăn ra giường tôi, để lại cho tôi chiếc giường gấp. Tuy tôi đã

quyết định nhường giường cho, nhưng giá mà nó không lấn lướt trước như
thế thì thích hơn. Ngay lập tức, tôi giận bản thân vì đã nuôi dưỡng những ý
nghĩ tầm thường như vậy.

- Từ trước đến nay cậu toàn ngủ ở đây à?

- Ừ. Tôi chưa từng sống ở nơi khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.