KẾ HOẠCH HỦ NỮ: BẺ THẲNG THÀNH CONG - Trang 198

Mặc Duy Chính đứng ở xa xa, không hiểu sao bỗng thấy sau gáy

ùa tới một trận gió lạnh, cảm giác toàn thân bất ổn.

“Thứ nhất, tổng giám đốc không có lòng thương người!” Tiểu

Bạch nhắc lại chuyện lần đầu gặp hắn trong thang máy. “Anh ta
coi hai trợ lý bên cạnh là bình hoa biết đi sao? Không những không
cho cấp dưới giúp cháu, còn châm chọc cháu! Việc cháu đáp cả
chồng sổ lên đầu anh ta chẳng qua là vì bất cẩn, vậy mà anh ta lại
sa thải cháu, đây là điểm thứ hai, không có lòng bao dung, độ lượng.”
Tiểu Bạch thấy nói hai điểm cũng không ai phản đối, bèn tiếp tục
kể tội.

“Thứ ba là, không biết thông cảm với nhân viên. Cháu ăn

McDonald trong phòng làm việc thì đã sao? Còn không phải vì làm
việc vất vả sao (Tiểu Bạch không hề đỏ mặt), tại anh ta... buổi trưa
cháu không thể ăn cơm (vì đã tiêu hết tiền). Thứ tư, tổng giám đốc
không biết kiềm chế, chỉ vì cháu mắc sai lầm nho nhỏ (nội dung
không thể nói
), mà suýt chút nữa bóp chết cháu trên máy bay. Cháu
chỉ là nhân viên quèn, anh ta đường đường là tổng giám đốc công ty
KM, là hình tượng của công ty, thực sự khiến nhân viên phải thất
vọng.” Tiểu Bạch nói đến đó, không nhịn được ra vẻ ai oán.

“Thứ năm, tổng giám đốc ngủ nghỉ không ra sao, lại còn bị mộng

du, tống cháu ra ngoài phòng lúc nửa đêm. Lại còn vô tình vô nghĩa,
cháu đi ăn quên mang tiền, chỉ thiếu hơn mười tệ mà tổng giám
đốc trừ vào lương, còn không cho cháu mang đồ thừa về mà lại để
cho chó ăn. Thứ bảy là không có trách nhiệm, cháu theo anh ta ra
ngoài tiếp khách uống rượu, hôm sau không chịu đưa cháu về
nhà, quyết tâm bỏ mặc cháu chật vật giữa đường. Cuối cùng, tám là
không công bằng, vì sao trợ lý Vương có phòng làm việc riêng, cháu
lại khổ sở như vậy, áp bức trắng trợn mà!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.