KẾ HOẠCH TỰ SÁT - Trang 43

Takane hỏi tôi, lát nữa có thể đi ăn cùng nhau được không ? Tôi suy

nghĩ một lát rồi đáp, được. Sau đó mang trà vào phòng họp. Khi rót trà ra
chén cho người đi cùng giám đốc Nekozawa, đột nhiên ông ta đứng dậy,
khiến suýt nữa thì trà cũng đã bị đổ.

-Tôi nhớ ra rồi. Cô là người đã chụp ảnh cho gia đình tôi ở Việt Nam

mấy tháng trước. Thảo nào ngay từ lúc gặp, tôi đã cảm thấy cô rất quen.

Đến bây giờ não bộ mới hoạt động, tôi liền ngộ ra rốt cuộc vì sao

người này lại quen mắt như vậy. Koji lại nhìn tôi, ngạc nhiên hỏi :

-Em quen ngài James đây sao ?

Tôi mỉm cười giải thích:

-Lúc ở Việt Nam em có tình cờ chụp ảnh cho gia đình ngài ấy.

Ngài James đó xem chừng tâm tình vui vẻ, tiếp lời :

-Đúng thế đúng thế. Không ngờ lại gặp cô ở đây. Không chỉ con gái và

vợ tôi mà ngay cả tôi cũng thấy ảnh cô chụp rất đẹp. Cảm ơn cô.

Tôi lại cười, nói, không có gì.

Xong xuôi đâu đó tôi liền ra khỏi phòng, đóng cửa thật ngay ngắn.

Takane đứng ở bên ngoài đợi, thấy tôi liền nói, thế nào, chúng ta đi nhé, tôi
mời. Tôi đáp, được.

Takane lái xe đưa tôi tới một nhà hàng đồ Pháp. Tôi nói, như vậy có

hơi tốn kém quá không. Cậu ta cười, nói, không sao, tôi đủ tiền trả mà. Dù
sao gặp lại cô thế này cũng không phải là chuyện dễ. Kết quả là gọi một
bàn đầy thức ăn. Tôi nhìn cũng cảm thấy người này thật hoang phí, xót thay
cho túi tiền của anh ta. Được một lúc, Takane nói với tôi:

-Cô có ngạc nhiên không ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.