KẺ ÍCH KỶ LÃNG MẠN - Trang 132

Giờ đây, tôi muốn được chung thủy với cả đống phụ nữ. Tôi muốn dán

lại tất cả các mẩu vụn. Nhìn chung ta nói thế khi ta muốn hàn gắn. Nhưng
với tôi thì đừng hòng có chuyện hàn gắn với Claire: tôi ấy mà, tôi thực sự
muốn tìm được nhiều mẩu vụn của nàng ở những phụ nữ khác để dán chúng
lại với nhau. Tôi sẽ làm một bức tranh ghép hình Claire bằng các mẩu vụn
của mọi phụ nữ khác.

***

Chủ nhật.

Đêm qua, lúc 4h59 sáng, thò đầu qua cửa sổ một chiếc ô tô chạy từ Nice

đến Cannes, trong gió xuân nóng ấm, và hương bách, hương ô liu, hương
thông tuyết và hương thông tán,

Dường như tôi đã thấy mặt trăng lướt đi.

Trên biển Địa Trung Hải.

Cảm giác nhẹ nhõm đến khó tin kể từ lúc tôi đánh mất điện thoại di động

ở Village, hộp đêm của Juan-les-Pins. Từ giờ trở đi chẳng ai có thể nháy
chuông cho tôi được nữa. Tự do thực thụ đó là khi không ai tiếp cận được
bạn! Điều duy nhất khiến tôi nuối tiếc là số điện thoại của Marine Delterme,
người có tên trong bộ nhớ điện thoại. Thật may cho gã nào vớ được điện
thoại của tôi... Chuyện xảy ra đúng hôm sinh nhật Jean-Al ở Pétasseland,
nơi được chúng tôi đặt lại tên thành “Xúc-xích-Vùng-Morteau-Land”; ở đó
tôi khám phá ra món vodka-táo và nước hoa Chất độc Thôi miên, và Ngài
Rudi đã để tôi bật Daft Punk (High life, bài số 8 trên đĩa CD). Thành công
rực rỡ: rất nhiều những kính vàng, sơ mi phanh ngực và quần lót khe hồng
thò ra từ những quần cạp trễ. Nắm lấy mic một cô nàng Jennifer Lopez nào
đó mang tên Anissa tóm tắt thời kỳ của mình:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.