KẺ ÍCH KỶ LÃNG MẠN - Trang 16

Thứ Ba.

Thật kinh khủng khi người dân đảo Ré ai nấy đều hạnh phúc đến vậy.

Với họ dường như mọi việc đều dễ dàng: chỉ cần một cốc rượu vang Rosé
des Dunes, chục con hàu sữa một chiếc thuyền buồm, một biệt thự tám
phòng ngủ nơi tất tật trẻ con đều mặc đồ Cyrillus, thế là sẽ có hạnh phúc
ngay. Đảo Ré là một viên sỏi dẹt chất đầy những gia đình đông đúc lúc nào
cũng mỉm cười. Đối với những con người này, cần phải nghĩ một trò chơi
truyền hình mới: “Ai muốn mất bạc triệu?”

Ở đây, tất cả mọi người cùng tên là Geoffroy. Như thế thực là tiện. Cứ ra

bãi biển và kêu lên “Geoffroy” mà xem, tất cả sẽ quay đầu lại, trừ Olivier
Cohen và Geneviève Brisac, điều này cho phép ta cất được lời chào họ khi
đi ngang qua. Xin chào tất cả! Tôi là Oscar Dufresne, nhà văn hợp mốt, kẻ
ích kỷ lãng mạn, người tử tế loạn thần kinh. Tôi ngắm những cô nàng tóc
vàng đi xe đạp. Tôi thích món tôm hùm nướng, cần sa bất hợp pháp, bánh
rán rắc cát, những bộ ngực lớn tẩm mơ, nỗi bất hạnh của con người. Tối qua
chúng tôi đã chơi trò thú nhận để xem ai có gu âm nhạc đáng xấu hổ nhất:

Tôi: - Đôi khi tớ mê mẩn Fleetwood Mac... (mắt cụp xuống)

Ludo: - Ờ... thi thoảng tớ có nghe Cabrel... (ánh mắt lẩn tránh)

Vợ anh: - Lenny Kravitz có mấy bài hay phết... ngồi trên xe mà nghe thì

cũng không tới nỗi tồi lắm, phải không? (mặt cúi gằm)

Đúng lúc ấy, cô cháu gái của Ludo bước vào phòng và giúp mọi người đi

đến thống nhất:

- Đĩa Lorie của cháu đâu rồi??

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.