KẺ ÍCH KỶ LÃNG MẠN - Trang 17

***

Thứ Tư.

Sau khi Boris Vian đã viết “Ta sẽ tới khạc lên mộ các ngươi”, hẳn tôi sẽ

viết: “Ta sẽ xơi tất cả lũ con gái của các ngươi.”

***

Thứ Năm.

Mồm miệng đắng nghét. Đảo Ré, cái tên mới ngu ngốc làm sao. Ré là

một nốt nhạc nghe thật phô. Ở đây, trẻ con suốt ngày nói “tuyệt vời” để tự
thuyết phục mình rằng cuộc sống của chúng không mục rữa. Không phải
ngẫu nhiên nếu bọn trẻ nhà nghèo thấy mọi thứ đều “chết người” thay vì
“tuyệt vời”: chúng sáng suốt hơn. Tôi lưu lại nhà những người bạn cánh tả
nghèo rớt mùng tơi. Tôi vẫn chưa xuất chiêu kể từ lúc đến đây. Thật ra thì
cái hộp đêm nơi góc phố có tên “le Bouc

[4]

” chẳng qua là vì mùi của nó.

[4] Con dê đực, đọc giống “Book” (nghĩa là “sách” trong tiếng Anh). Tiếng Pháp có thành ngữ

“Puer comme un bouc” nghĩa là “Hết sức hôi thối”.

Tôi cô đơn đến phát điên trong gia đình này, cái gia đình khiến tôi nhớ ra

là mình đã quên lập gia đình.

***

Thứ Sáu.

Biển, gió, mặt trời

[5]

: thật không thể tách ba yếu tố ấy ra khỏi nhau được.

Mũi tôi bị tróc da còn tóc thì xoăn tít. Kỳ nghỉ làm tôi mệt lử. Đó là kiểu kỳ
nghỉ khiến người ta ước được đi nghỉ tiếp. Tối qua, rốt cuộc tôi cũng thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.