KẺ ÍCH KỶ LÃNG MẠN - Trang 188

Và thế là cú điện thoại ấy trở thành cú điện thoại thú vị nhất đời tôi.

Nàng cam đoan với tôi rằng nàng cũng đang trong tâm trạng lo lắng u uẩn
và tình cảm sướt mướt. Tôi xúc động chết đi được khi rốt cuộc cũng hấp
dẫn được cái người hấp dẫn tôi. Một phút sau tôi có mặt ở sân bay. Tôi bay.

***

Thứ Sáu.

Không đủ can đảm kể lại ngày thứ Sáu. Vở diễn quá thống thiết, tôi say

muốn chết, van vỉ Françoise về cùng tôi, với tay lái taxi làm nhân chứng
cho sự suy tàn của tôi… Một chuyên gia cưa cẩm phải lòng, như thế thì
khác nào một tên đao phủ của các trái tim bị biến thành nạn nhân của sự tra
tấn. Françoise là hình phạt tối cao dành cho tôi: nàng trả thù cho tất cả các
cô gái khác.

Mất mười cô cũng được một cô.

***

Thứ Bảy.

Ừ phải, tôi lại phải tổ chức một bữa tiệc nữa. Nó diễn ra ở Quán Rượu

Mới, câu lạc bộ nơi Jacques Garcia lột xác, bỏ lại Đế chế thứ II để bước vào
Kỷ nguyên thứ III. Quán bar mở cửa cho tất cả mọi người (thật không may
tôi lại là người phải trả tiền). Guillaume Dustan quên mang đống đĩa của
mình tới; lẽ ra anh phải hạn chế dùng hêrôin nếu thực sự muốn trở thành DJ
chuyên nghiệp. Thậm chí đến Pattrick Eudeline còn sạch thuốc hơn anh!
Tôi cho rằng chúng tôi khá vui vẻ trong bữa tối, dù thức ăn chưa được ngon
nghẻ lắm. Nhưng ai lại đến Quán để ăn cơ chứ? Chắc chắn không phải
Thierry Ardisson hay tôi rồi! Julien Baer thận trọng ngồi trên gác để theo
dõi người vào và chặn không cho người ra. Một phòng mới vừa mở cửa:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.