KẺ ÍCH KỶ LÃNG MẠN - Trang 193

Ở New York vừa khai trương cửa hàng Man Ray giống hệt ở Paris. Ở

Sofia tôi biết một quán mang tên Dali’s. Và tôi trọ ở khách sạn Mondrian tại
Los Angeles. Chỉ còn thiếu mỗi việc tôi chạy xe Citroën Picasso nữa thôi!
Ta tự hỏi nghệ thuật hiện đại được dùng để làm gì? Thì nó được dùng để đặt
tên cho những nơi chốn hợp thời. Nghệ thuật được dùng để làm cho người
ta trở nên nổi tiếng mà không cần phải xuất hiện ở chương trình truyền hình
thực tế. Nghệ thuật mang lại sự nổi tiếng + nội dung: đủ lý tưởng để đặt tên
cho một nhà hàng. Nghệ sĩ là người nổi tiếng vì cái gì đó. Tôi nói thế nhưng
hẳn sẽ không ngạc nhiên gì nếu ít lâu nữa người ta mở cả đống cà phê
Steevie và bar Loana.

***

Thứ Sáu.

Tại quán bar Sky trong khách sạn Mondrian cũng như tại quán Backflip

trong khách sạn Phoenix ở San Francisco, người ta rất hay nói “Oh my
God” trước khi cắm sâu dương vật giả trong các phòng ở tầng trên. Các
khách sạn thời thượng thật tiện lợi: lúc nào cũng có cả đống người đẹp đẽ
quanh bể bơi, điều đó tránh cho ta việc phải đi ra ngoài. Chỉ cần xuống
quán là đủ để vơ được những cô nàng khiêu gợi ngốc nghếch và cocktail
watermelon-Martinis, rồi sau đó lết về phòng. Hơi lo lắng ngại ngùng ư?
Françoise đã tặng tôi mấy viên an thần Effexor 50 mg, tôi nhai đống thuốc
ấy như nhai lạc vậy.

***

Thứ Bảy.

San Francisco là New York trên sườn dốc. Tôi đưa Françoise đi thăm

khu phố Haight-Ashbury. Chúng tôi mua quần áo hippie cho Sophie, con
gái của Ludo. Tôi tặng nàng mấy cái đĩa vynil nhạc Jefferson Airplane.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.