KẺ ÍCH KỶ LÃNG MẠN - Trang 209

cầm tù; tôi phải liên hệ với nhà xuất bản Harlequin để đề nghị họ xuất bản
cuốn “Kẻ ích kỷ lãng mạn” mới được.

***

Chủ nhật.

Bí quyết để trở thành chủ nhân vũ trụ là nói thật nhỏ. Tiếng thì thầm sẽ

thay đổi quan hệ của bạn với người khác. Một giọng nói nhẹ như gió thoảng
khó nhận ra sẽ buộc người đối thoại với bạn phải yêu cầu bạn nhắc lại ba
lần điều bạn vừa nói; dần dần, họ sẽ có vẻ gây hấn, thậm chí điếc đặc, trong
khi bạn vẫn giữ trên môi nụ cười điềm tĩnh, vẻ mỉa mai uể oải và thái độ tử
tế khinh khỉnh. Tiếng thì thầm vang lên thật lịch thiệp và thờ ơ. Được mấy
cái người chẳng liên quan gì đến ta lắng nghe thì có ích gì cơ chứ? Dù sao
âm nhạc cũng che đậy tất cả, và chúng ta đã có quá nhiều bạn bè rồi.

- Anh không nghe thấy tôi nói gì à? Điều đó đặt anh vào vị trí thấp kém.

Thật dễ chịu làm sao khi khiến người khác căng thẳng còn mình vẫn giữ

được tâm trạng cực kỳ thoải mái! Tiếng lầm rầm dửng dưng và lời lẩm bẩm
chán chường là hai bầu ngực của sự phát ngôn tinh túy.

***

Thứ Hai.

Anh tái mét trước cái giường trống hoác. Đêm qua em ngủ ở đâu? (câu

hỏi của Nirvana, được Leadbelly lặp lại, là thứ câu hỏi nhất định không bao
giờ nên đặt ra: dừng ngay tâm trạng nặng nề lại). Tôi thích “Không bao giờ
giải thích, không bao giờ phàn” hơn dù phải khắc kỷ kiên cường lắm mới
không hét lên đau đớn khi ta mù tịt việc hai mươi tư giờ qua người phụ nữ
của đời ta đã ở đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.