KẺ ÍCH KỶ LÃNG MẠN - Trang 232

Vấn đề mới trong những đêm Paris: trước sự đe dọa của bệnh than,

người ta ngày càng đề phòng bột trắng. Ngày xưa người ta hít nó không
chút ngần ngại, chỉ cần nhắm nghiền mắt rồi hít sâu vào là đủ. Giờ thì người
ta quan tâm tìm hiểu thông tin về nguồn gốc xuất xứ của nó hơn một chút.
Thiệt hại do chủ nghĩa khủng bố gây ra lan đến tận các nhà xí của những
hộp đêm sành điệu.

***

Thứ Năm

Market vừa được khai trương: đây là nhà hàng đầu tiên có tên gọi siêu tự

do như vậy (chưa kể nó còn nằm dưới sự bảo trợ của Christie’s, một công ty
chuyên bán hàng đấu giá). Ta không hiểu José Bové ăn bữa đêm thế nào
trong một tòa nhà mang cái tên thế này… Ngay cả đồ ăn thức uống cũng
mang tính toàn cầu: Jean-Georges, tay đầu bếp hạng sang được ngợi ca hết
lời ở New York và Luân Đôn, đề nghị một thực đơn pha trộn giữa kiểu Á và
kiểu Périgord. Cùng Thierry Ardisson và Philippe Fatien, chúng tôi nhấm
nháp đủ các món thập cẩm toàn cầu hóa giữa khung cảnh rất được tiết chế,
ánh sáng dìu dịu do Christian Liaigre thiết kế. Rồi chúng tôi bỏ lên tận
Mathis Bar nhập hội với Pierre Palamde, Jean-Marie Bigard, Annie
Girardot, Claude Brasseur, Raphaël Mezrahi và Frédéric Taddeï. Rồi tất cả
ngồi chồng chất lên nhau trong chiếc Mini Austin mới của Philippe, giống
hệt cảnh anh em nhà Marx trong một khoang tàu thủy chở khách. Cứt thật,
trở thành ngôi sao để làm gì chứ nếu chỉ để kết thúc buổi tối như một nhóm
sinh viên say bét nhè?

Thấy tôi đến nhà Françoise, Palmade thì nhầm với vẻ buồn rầu:

- Tôi ấy mà, giữa tự do và hạnh phúc, tôi chọn tự do.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.