KẺ ÍCH KỶ LÃNG MẠN - Trang 280

***

Thứ Ba.

Christine Orban ra mắt cuốn tiểu thuyết nhan đề Quần quần áo áo (nhà

xuất bản Albin Michel). Hãy biết ơn nàng về lời nói đúng lúc đúng chỗ
nàng nói với tôi:

- Liệu anh còn chỉ trích em nữa không

[10]

?

[10] Nguyên văn: “Vous allez encore me tailler un short?” có nghĩa đen là “Liệu anh có còn may

quần soóc cho em nữa không?”

(Trong đầu tôi đã hiện lên tít báo: Súng súng ống ống)

***

Thứ Tư.

Điện ảnh là thứ ngược hẳn lại với sân khấu: các bộ phim phải được xem

ngay lập tức, lúc chúng vừa ra lò, bởi sau đó ta sẽ thấy thất vọng (ai cũng
nói với bạn về bộ phim đó, bạn thuộc nằm lòng những cảnh chính trong
phim, các phương tiện truyền thông khiến bạn phát chán với các đoạn trích
quảng cáo và lăng xê diễn viên, Patrick Besson đã kể cho bạn biết đoạn
kết), trong khi đó những vở kịch phải được xem càng muộn càng tốt, chứ
đừng bao giờ xem ngay lúc đầu (các buổi tổng duyệt rất kinh khủng, đó là
lúc trông các diễn viên xấu xí nhất, cần phải để cho họ thời gian chạy khởi
động, và tùy tình hình mà để cho tác giả chỉnh sửa vài câu thoại). Điện ảnh
là thứ được tiêu thụ tức thì, trong khi sân khấu cần nhiều thời gian thì mới
có thể ngon lành được, cũng như rượu vang vậy. Điện ảnh là một sản phẩm
tươi sống rất nhanh bị thối rữa, trong khi sân khấu là một món phải ăn
nguội mới ngon. Phải xem các bộ phim mới và những vở kịch cũ. Đó là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.