KẺ LÃNG DU - Trang 32

“Ô! Đã trốn ba ngày nên mày tưởng rằng mày là chúa tể chắc?”
Và tên kia nói tiếp như để lôi kéo cả bọn ùa vào cuộc đấu khẩu:
“Mày dư biết là không thể làm cho chúng tao ra khỏi nơi đây.
Meaulnes nhảy bổ nhào tới trước mặt gã. Thoạt đầu chỉ là một cuộc xô

đẩy, những cái tay áo bị rách và sút chỉ; cho đến khi một mình Martin - gã
nhà quê trong phe Jasmin - nhảy vào giữa vòng chiến, lỗ mũi phổng lên,
đầu lắc lắc giống như một con cừu đực, la to: “Mày để nó cho tao”, thì từ
một cú đẩy mạnh, Meaulnes ném hắn ra giữa lớp, đôi tay hắn chới với mở
rộng. Thình lình, một tay anh chụp lấy cổ Delouche, tay kia mở cánh cửa,
toan tống hắn ra ngoài. Jasmin níu lấy những cạnh bàn, kéo lê hai chân, đôi
giày đế sắt của hắn nghiến trên những tấm đá lát. Trong lúc đó, Martin đã
lấy lại được thăng bằng, từng bước một tiến lại, đầu nghểnh về phía trước,
dáng bộ điên cuồng giận dữ. Meaulnes vội buông Delouche để vật nhau với
gã ngu kia và có lẽ anh sắp sửa rơi vào tình thế nguy hiểm thì bỗng cánh
cửa tòa nhà hé mở một chút. Thầy Seurel xuất hiện, đầu quay về phía nhà
bếp, nói nốt chuyện với ai đó trước khi bước vào lớp.

Lập tức, cuộc đánh nhau ngừng hẳn. Những người khác thì tụ lại

quanh lò sưởi, đầu cúi xuống, tránh né đến kỳ cùng một sự chia phe.
Meaulnes ngồi vào chỗ của mình, tay áo bị xổ chỉ và được vuốt lại cho
thẳng. Riêng Jasmin mặt đỏ bừng; người ta nghe hắn la suốt trong vài giây
trước khi tiếng thước kẻ vang lên mở đầu buổi học:

“Không thể chịu nổi. Nó là thằng lưu manh. Có lẽ nó tưởng rằng

không ai biết nó đã đi đâu”.

“Đồ ngu! Chính tao cũng không biết nữa là!” Meaulnes trả lời giữa sự

lặng im nghiêm trọng. Rồi nhún vai, tay ôm đầu, anh bắt đầu học bài của
mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.