KẺ LÃNG DU - Trang 46

nghĩ, nếu con ngựa không phi nước đại thì anh hẳn đã đuổi kịp nó từ lâu
rồi. Anh cũng tự nhủ, một cái xe không thể mất như vậy được, thế nào cũng
có người bắt gặp. Sau cùng, anh thấy mỏi mệt, rã rời, nên tức giận quay trở
lại đường cũ, hai chân như lê không nổi.

Đi mãi, anh tưởng như đã quay về đúng cái nơi vừa rời khỏi, lát sau

mới trông thấy ánh đèn căn nhà của cặp vợ chồng nông dân anh định tìm
kiếm. Qua hàng giậu, có một con đường mòn sâu thẳm. Anh tự nhủ: “Đúng
là con đường mòn mà ông già vừa nói.

Anh bước vào con đường đó, sung sướng khi không phải trèo qua

những hàng giậu hay những mô đất. Đi một quãng, con đường rẽ sang phía
trái, trong khi ánh đèn lách qua phía phải. Tới một ngã tư, Meaulnes vội
vàng mong cho chóng về căn nhà xuềnh xoàng kia nên chẳng ngần ngại
bước vào con đường xem ra đưa thẳng tới đó. Nhưng đi được chừng mười
bước thì ánh đèn biến mất, có lẽ như đang bị một hàng giậu che khuất, hoặc
hai vợ chồng người nông dân đợi mãi không được nên đã đóng cửa. Hăng
hái, anh học trò băng qua cánh đồng, đi thẳng tới chỗ ban nãy có ánh đèn.
Nhưng leo qua một hàng giậu, anh lại rơi vào một con đường mòn khác...

Cứ như vậy, lần lần, hướng đi của Meaulnes bị hỗn loạn, mối liên lạc

giữa anh và những người anh vừa rời khỏi bị cắt đứt. Thất vọng, lại gần
như kiệt sức, anh quyết định là cứ đi theo con đường mòn đó cho tới cùng.
Sau chừng một trăm bước, anh tới một cánh đồng rộng màu xám, thấp
thoáng có những bóng đen, dáng chừng là những gốc cầy tùng và một ngôi
nhà gạch tối om ở một khu đất trũng. Đến gần thì thấy đó chỉ là một bãi
rộng để thả bò, ngựa hay cừu, nay dã bỏ hoang.

Cánh cửa mở ra cọt kẹt. Khi gió thổi bay đám mấy che phủ lưng trời,

ánh nắng lọt qua khe vách.

Không tiến sâu hơn nữa, anh nằm dài lên lớp rơm ướt, hai khuỷu tay

chống trên mặt đất. Sau khi tháo dây lưng ra, anh ủ mình trong chiếc áo
khoác, hai đầu gối đưa lên tới bụng. Nghĩ tới tấm mền phủ cho ngựa đã bỏ
lại ở dọc đường, anh cảm thấy vừa khổ sở vừa tức bực với chính mình đến
nỗi muốn bật khóc. Vì thế, phải cố gắng nghĩ ra chuyện khác. Trong cơn
lạnh thấu xương, anh nhớ lại một giấc mơ - một ảo mộng thì đúng hơn - mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.