KẺ LÃNG DU - Trang 44

Meaulnes đâu dám thú nhận rằng anh không đến đây bằng lối đường

mòn. Anh toan nhờ ông già đưa đi nhưng lưỡng lự một giây trên bực cửa,
do dự đến nỗi thấy gần như muốn lảo đảo. Sau cùng, anh lao mình ra ngoài
sân tối đen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.