KẺ LÃNG DU - Trang 86

CHƯƠNG 2

CHÚNG TÔI SA VÀO MỘT CUỘC MAI PHỤC

C

húng tôi im lặng bước đi trên tuyết. Meaulnes dẫn đầu, chiếu ánh sáng

từ cây đèn lồng có lưới bao quanh thành một hình bán nguyệt như chiếc
quạt. Vừa ra khỏi cổng thì từ phía sau cây du công cộng áp sát tường, chỗ
sân chơi có mái của ngôi trường, chúng tôi thấy có hai người lạ mặt đội mũ
sùm sụp chạy vụt đi như hai con chim sẻ bị hoảng sợ bất ngờ. Không hiểu
vì muốn đùa bỡn, vì thích thú với trò chơi lạ lùng mà họ đang tham dự, hay
vì thần kinh căng thẳng và sợ bị rượt theo, hai người vừa chạy vừa thốt ra
hai ba tiếng nói, kèm cả những tiếng cười.

Meaulnes thả rơi cây đèn xuống đống tuyết, la lên:
“François, chạy theo tôi!”
Bỏ lại đó hai người già không thể chạy theo được, chúng tôi đuổi theo

hai cái bóng. Sau khi vòng quanh chỗ đầu phố, bọn này chạy ngược về phía
nhà thờ, dọc theo con đường tới trại Vieille-Planche, chân bước sải đều
không có vẻ vội vã; và chúng tôi rượt theo cũng không khó nhọc. Họ chạy
qua hai bên hàng phố lặng lẽ yên ngủ, rồi ra phía sau nghĩa trang sa vào
một khu mê cung ngõ ngách và ngõ cụt nhằng nhịt.

Đó là khu phố của những người lao động, những cô thợ may và các

bác thợ dệt, được mệnh danh là Xóm Nhỏ. Chúng tôi không thạo nơi này
lắm và ban đêm chưa từng tới đây. Ngay cả ban ngày khu phố cũng vắng
tanh: những người lao dộng đi làm, các bác thợ dệt ở lì trong nhà. Trong cái
đêm quá yên tĩnh đó, nó càng trống vắng và say ngủ hơn hết thảy mọi nơi
khác trong làng. Không chút hy vọng nào có ai bắt gặp và trợ giúp cho
chúng tôi.

Giữa những căn nhà xây cất không ngay ngắn giống như những chiếc

hộp bằng giấy bồi, tôi chỉ biết mỗi một con đường đưa tới nhà cô thợ may

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.