KẺ LÃNG DU - Trang 87

có biệt danh là “Cô Câm”. Trước hết phải xuôi một cái dốc khá cao, quãng
đường lác đác có chỗ rải đá, rồi sau khi đã rẽ hai hay ba lần giữa những cái
sân nhỏ trong nhà các bác thợ dệt hay những chuồng ngựa bỏ hoang, người
ta sẽ tới một ngõ cụt tận cùng bằng cái sân của một nông trại nay đã bỏ
hoang. Trước kia có đôi lần tại nhà Cô Câm, trong khi cô lặng lẽ trò chuyện
với mẹ tôi, những ngón tay tới tấp ra dấu, thỉnh thoảng được cắt ngang
bằng những tiếng kêu nho nhỏ của người khuyết tật, thì qua khung cửa sổ,
tôi có thể nhìn thấy bức tường cao của nông trại - ngôi nhà cuối cùng quay
lưng ra ngoài làng - và hàng rào luôn luôn đóng kín, ngăn cách với cái sân
bao giờ cũng khô ráo không rơm rác, nơi vắng bóng hết mọi thứ.

Hai người lạ mặt theo đúng con đường đó. Đến mỗi khúc rẽ, chúng tôi

chỉ sợ không bắt kịp họ, nhưng thật ngạc nhiên, hễ bao giờ chúng tôi tới
đầu con hẻm kế thì họ mới vừa mất hút. Tôi lạ lùng nhận ra rằng những con
hẻm đó rất ngắn, nên không thể nào như vậy được, trừ phi mỗi khi chúng
tôi khuất dạng thì bọn họ lại chậm bước để đợi.

Sau cùng, không ngần ngại, họ chạy thẳng vào ngõ đưa tới nhà Cô

Câm. Tôi la lên với Meaulnes:

“Tóm được bọn nó rồi, đây là một ngõ cụt.”
Thật ra chính bọn chúng đã tóm được chúng tôi. Họ đưa chúng tôi tới

đúng chính chỗ họ muốn. Sát bức tường, họ mạnh dạn quay lại đối đầu và
một người ré lên tiếng còi mà đêm đó hai lần chúng tôi đã nghe thấy.

Lập tức chừng một chục tên khác từ chỗ cái sân bỏ hoang chạy ra, hẳn

đã nấp chờ sẵn ở đó. Người nào cũng đội mũ sùm sụp, khăn quàng quấn
cao che cả mũi.

Những người đó là ai, Meaulnes và tôi đều đã biết trước, nhưng quyết

không nói ra với Thầy Seurel không liên quan chi tới công việc của chúng
tôi. Trong số có Delouche, Denis, Giraudat và tất cả bọn trong lớp.

Trong lúc đánh nhau, chúng tôi nhận thấy rõ lối đánh và cả tiếng nói

của chúng. Nhưng có một điểm xem ra đáng ngại, gần như khiến cho
Meaulnes phải hoảng sợ là trong đám có một người mà chúng tôi không
biết và hình như đang chỉ huy tất cả. Hắn không đụng tới Meaulnes, chỉ
đứng yên nhìn đám tay chân bị đạp ngã xuống bùn, áo quần tơi tả, đang cố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.